9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1470


Trường trung học Vĩnh Cửu là thế giới riêng của anh em nhà họ Lục, từ khi Lạc Vinh Quyết gầy gò yếu ớt đó đến đây, lại có một bộ phận bắt đầu chú ý đến cậu ta! Cậu nhìn thằng nhóc này đã thấy không thuận mắt từ lâu.

“Các anh thì biết cái gì? Người ta bởi vì năm lớp 6 phải nghỉ một năm vì bị tai nạn xe hơi, bị thương ở cánh tay.

Nhưng em nghe nói cậu dự định năm nay sẽ dùng thân phận của học sinh lớp 8 để cùng chúng ta tham gia kỳ thi tuyển cấp 3”Vũ Tuệ vô cùng không thuận mắt với bộ dạng dương dương tự đắc này của mấy người anh trai.

Giống như tất cả các cô gái trên thế giới đều phải vây xung quanh họ, còn thực sự coi mình trở thành nhân vật to lớn gì đó nữa chứt Kết quả của cuộc thi chạy đường dài 3 nghìn mét qua đó đã được đưa ra.

Quả nhiên rồi, Lạc Vinh Quyết đứng thứ nhất.

Người trong lớp cậu ta đều bắt đầu reo hò.

Hàn Tương Trúc đứng trong đám người đang hoan hô, không biết là ai đột nhiên đẩy cô ấy một cái thật mạnh, sau đó có người vừa cười vừa hét: “Tương Trúc, cậu không phải là thích tài tử Lạc sao? Đây là cơ hội tốt để tỏ tình” Hàn Tương Trúc không chuẩn bị trước, bị đẩy thẳng về phía Lạc Vinh Quyết.

Cô gái đẩy Hàn Tương Trúc lặng lẽ lùi ra khỏi đám người, không có dấu vết liếc mắt nhìn về một nơi cách đó không xa, Bạch Lâm Yên ngồi ở đó lặng lẽ giơ ngón tay cái lên.


Sau đó, ánh mắt của Bạch Lâm Yên rơi vào Lục Vũ Tuấn đang ở bên ngoài đám đông.

Cậu không phải là đối với Hàn Tương Trúc khác với những người khác sao? Hầu hết các cậu chủ nhà họ Lục đều kiêu ngạo, nếu cậu ấy biết Hàn Tương Trúc thầm thích Lạc Vinh Quyết, biểu tình sẽ như thế nào?
Chắc chắn sẽ không quan tâm đến cô con gái của bảo mẫu này nữa!
Theo suy nghĩ của Bạch Lâm Yên và những người bình thường, nếu Hàn Tương Trúc xông tới như thế này, Lạc Vinh Quyết có lẽ sẽ trực tiếp đưa tay ra bắt lấy cô ấy mới đúng.

Tuy nhiên, suy nghĩ của tài tử Lạc này khác hẳn với những người bình thường.

Cậu ta cho rằng Hàn Tương Trúc giống như những cô gái ngốc nghếch suốt ngày đuổi theo sau lưng cậu ta, đây là cố ý.

Vì vậy, bộ dáng của tài tử Lạc hơi nghiêng về một chút, trực tiếp tránh sang một bên.

Hàn Tương Trúc ngã xuống sàn bê tông cuối sân tập.

Hai tay và đầu gối của cô ấy chạm đất trước, lúc này truyền đến một cơn đau thấu xương.


Các bạn học xung quanh phá lên cười.

“Hàn Tương Trúc, thật không ngờ! Ngày thường thấy bộ dạng cậu điềm đạm dịu dàng, cũng thầm thích tài tử Lạc!”
“Đúng vậy, Hàn Tương Trúc, tớ thực sự rất khâm phục cậu.

Sao lại dám ở trước mặt bao nhiêu người như vậy bổ nhào tới trước mặt tài tử Lạc trước mặt nhiều người như vậy.

Cậu thực sự khiến chúng tớ kinh hãi đấy!”
“Đây đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong! Tớ tưởng rằng cậu ta suốt ngày đi học với cậu chủ nhà họ Lục, có lẽ phải có cảm tình với cậu chủ nhà họ Lục mới đúng, không ngờ, lại là tài tử Lạc”
“Mấy cậu chủ nhà họ Lục gia? Đừng có đùa nữa”Có người cười lạnh một tiếng, đè thấp thanh âm.

“Mẹ cậu ta chỉ là bảo mẫu của nhà họ Lục, mấy cậu chủ nhà họ Lục cũng không phải thứ mà con gái của bảo mẫu như cậu ta có thể với tới được” Hàn Tương Trúc nằm trên mặt đất, những lời bàn tán xung quanh rõ ràng lọt vào tai cô ấy.

Nước mắt cô ấy trào ra.

Cô ấy không có, cô ấy không thích Lạc Vinh Quyết! Cô ấy cũng không hề có suy nghĩ quá phận với mấy cậu chủ nhà họ Lục.

Cô ấy chỉ muốn học hành chăm chỉ, sau này vào một trường đại học tốt, tự chủ để tương lai của mẹ được thoải mái và hạnh phúc hơn..

Bình Luận (0)
Comment