9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 765


Lục Khải Vũ đau lòng xoa xoa đầu của con trai: “Bác sĩ nói con phải duy trì cảm xúc ổn định, chỉ cần không phải chịu kích thích là được rồi!”
“Vâng, vậy, vậy chú Lục nhanh lên đi, cháu muốn muốn biết kết quả càng sớm càng tốt, bị giày vò như vậy thật sự rất khó chịu!” Nói xong, Lý Mộc Tháp cúi đầu xuống đầy ngại ngùng Mẹ Lục vừa nghe thấy thì biết tới lúc này rồi mà Tứ Bảo vẫn còn gọi Lục Khải Vũ là chú thì hơi không vui.

“Tứ Bảo à! Chú ấy thật sự là bố con, chúng ta thật sự là ông nội và bà nội của con đấy, sao con có thể..” Bà ta vẫn còn chưa nói xong đã bị bố Lục kéo tới bên cạnh mình rồi.

“Bà bớt nói vài câu đi! Đứa bé này suy nghĩ tinh tế, lại vừa bị lừa như thế thì cẩn thận một chút cũng là chuyện dễ hiểu mà” Bố Lục nhỏ tiếng quở trách vợ mình Mẹ Lục còn muốn phản bác lại nhưng sau khi nghĩ lại một chút lại cảm thấy thực ra những lời chồng mình nói cũng có lý, nên lại im lặng.

Lục Khải Vũ đỡ Lý Mộc Tháp xuống giường: “Vừa nấy con đã ăn rất nhiều, nên đi qua đi lại vòng vòng trong phòng một chút đi.

Bố đi thăm mẹ con một chút, lát nữa về sẽ đưa con đi, chịu không?”
“Vâng ạ” Lý Mộc Tháp rất hiểu chuyện gật đầu.


Lúc này, trong phòng bệnh của Mạc Hân Hy lại có một vị khách không mời mà tới…
Long Anh Vũ Anh ta mang theo luật sư, cố tình lợi dụng lúc Lục Khải Vũ không có ở đây đã đến phòng bệnh của Mạc Hân Hy.

Anh ta có thể chắc chăn răng vì Mạc Hân Hy đang bị thương nên Lục Khải Vũ tuyệt đối sẽ không nói những chuyện xảy ra ở bên ngoài với cô đâu.

Anh ta còn đặc biệt xách theo một giỏ trái cây tới nữa.

“Hân Hy, nghe nói em vừa bị thương mấy ngày trước.

Anh vẫn luôn muốn đến thăm em nhưng lại bận quá.

Hôm nay mới rảnh được”
Trên gương mặt vẫn còn sưng đỏ của anh ta hiện lên một nụ cười.

Nhìn thấy mặt anh ta, Mạc Hân Hy rất ngạc nhiên: “Đàn anh à, mặt anh bị làm sao vậy?”
Quả nhiên, Mạc Hân Hy không hề biết gì về tất cả những chuyện xảy ra ở bên ngoài.

Long Anh Vũ sờ sờ hai bên má đau nhức của mình, thở dài rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường Mạc Hân Hy: “Hôm qua anh bị chó điên rượt lúc đang đi trên đường, không cẩn thận ngã thành ra thế này!”
“vậy đàn anh à, anh có bị cắn không? Đã đi tiêm phòng ngừa chưa?”
Mạc Hân Hy lễ phép hỏi.

Cô đã có chồng rồi, còn có tám bé cưng đáng yêu nữa.


Không cần biết lý do là gì thì cô vẫn đều muốn giữ khoảng cách với người khác giới.

Long Anh Vũ thấy biểu cảm xa lánh và lạnh nhạt của cô thì trong lòng có hơi chua xót: “Không có, con chó điên kia không có cần anh, đã bị quản lý thành phố bắt đi rồi”
“Ồ, vậy thì tốt rồi!” Mạc Hân Hy cúi đầu xuống, đang suy nghĩ xem có nên ra lệnh đuổi khách không.

Theo dự đoán thì giờ này Lục Khải Vũ cũng sắp đến rồi.

Nếu đế anh nhìn thấy Long Anh Vũ, không biết anh có ăn giấm bậy bạ không nữa!
Long Anh Vũ đoán được suy nghĩ của cô, liền thay đổi đề tài câu chuyện: “Hân Hy, nghe nói năm đó em mang một bài thai chín bé cưng, cậu Hai, cậu Ba của tập đoàn Long Uy, còn có cậu bé thiên tài của nhà họ Lư nữa, tất cả đều là con trai em cả.

Thật sự chúc mừng em nhé?”
Nghe mấy lời của anh ta, Mạc Hân Hy bỗng dưng ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm anh ta: “Đàn anh, làm sao anh biết được?”
Bởi vì cô đã mất máu rất nhiều nên Lục Khải Vũ vẫn luôn chăm sóc cô rất tốt, hoàn toàn không cho cô động đến điện thoại, rảnh rỗi một chút cũng để cô ngủ.


Nói là, ngủ là cách luyện tập và nâng cao khả năng miễn dịch tốt nhất.

Biết anh quan tâm, lo lắng cho cô, nên cô cũng lười phản biện lại những lời ngụy biện của anh.

Vậy nên, ngoại trừ chuyện Lục Khải Vũ đã đưa Sở Thần Dật ra khỏi viện điều dưỡng ra, những chuyện khác cô gần như không biết gì cả Long Anh Vũ cười nói: “Hân Hy, thật sự không nhìn ra em mềm yếu nhu nhược như’ vậy mà lại có thể mang một bào thai chín bé cưng đó nha.

Lại còn bé nào cũng thông minh, tài năng hết, thật sự rất chúc mừng em đó?”
Mạc Hân Hy nghí ngờ nhìn chăm chäm Long Anh Vũ, chẳng lẽ người này hôm nay chạy đến đây lại chỉ để nói với mình chuyện này thôi sao?
“Đàn anh, gia đình chúng em có gen mang nhiều bào thai, năm đó đúng là em mang một bào thai chín bé cưng thật.

Chắc anh sẽ không đặc biệt đến đây chỉ để chúc mừng em đâu nhỉ?” Cô lạnh lùng hỏi..

Bình Luận (0)
Comment