9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 909


Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh trai, Lục Khải Dã sửng sốt một chút: “Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lục Khải Vũ đứng bên cạnh đi ra phía bên ngoài, vừa nói: “Trước.

mắt thì vẫn chưa có, nhưng mà trong dịp quan trọng như ngày hôm nay, những cái đám yêu quỷ xà thần kia chắc chắn sẽ không để yên.

Em làm việc nhanh nhẹn một chút.

Tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện gì sai lầm”
Sau khi nghe thấy anh hai nói vậy, Lục Khải Dã đã nhanh chóng lôi Lưu Cửu Nhạ đi theo ra ngoài: “Anh, anh có phải đã nghe được một chút động tĩnh gì rồi hay không?”
Lục Khải Vũ gật đầu nhẹ, nhưng mà cũng không nói rõ ràng.

Lục Khải Dã sửng sốt: “Thật sao? Là ai? Cũng dám kiếm chuyện chơi vào hôm nay, thật sự cho là người nhà họ Lục chúng ta dễ bắt nạt hay sao?”

Lúc này, Lục Khải Vũ chạy đến chiếc xe đỗ ở trước cổng, tài xế Mãnh đang chờ bọn họ.

Anh mở cửa xe ra, ngồi xuống rồi nói: “Trước mắt còn chưa rõ lắm, anh cũng chỉ là suy đoán mà thôi”
Lục Khải Dã không còn nói cái gì, nhanh chóng lôi kéo Lưu Cửu Nhạ đi đến xe phía trước chiếc xe của anh ta, cùng với Lục Khải Vũ chạy đến khách sạn Nguyệt Tú.

Mười giờ sáng, trước khi yến hội chính thức bắt đầu còn một tiếng nữa.

Nhưng mà, hầu như tất cả mọi người nhận được thư mời đều đã đến đây đông đủ.

Ở đại sảnh rộng hàng trăm mét vuông trên tầng hai và tầng ba của khách sạn Nguyệt Tú, lúc này tất cả mọi người đều đã ngồi chật kín trên bàn.

Bởi vì Minh Húc và Tấn Khang vẫn luôn chưa đến cho nên bố Lục và mẹ Lục đành phải dẫn sáu đứa trẻ xuất sắc đi vào bên trong trước.

Nhóm sáu bảo bối dễ thương vừa mới xuất hiện, lập tức khiến cho mọi người ở đây đều bùng nổ.

“Oa, những đứa trẻ này thật sự rất xinh đẹp!”
“Đúng vậy, bọn nó hình như cao lớn hơn rất nhiều so với lúc tổng giám đốc Lục kết hôn lần trước!”
“Ba đứa bé gái kia thật mềm mại, thật xinh đẹp, thật đáng yêu, tôi thật sự muốn đi lên xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của các bé!”
lau nhìn kìa, thằng bé nhìn mập mạp mũm mĩm đáng yêu kia có phải chính là cậu ba của tập đoàn Long Uy không!”
“Chắc chính là cậu bé đó, không nghĩ đến cậu ba của tập đoàn Long Uy lại đáng yêu như thế”
“Đứa bé kia, đứa bé kia nhìn rất dịu dàng nho nhã, còn mang theo một chút u buồn chính là ông cụ non trong chín đứa nhỏ đó sao!”
“Chắc hẳn là cậu ba rồi, chính là bảo bối thần đồng của nhà họ Lư trước kia”
“A, thì ra cậu bé chính là thần đồng trong giới y học sao.


Dáng dấp cung rất có khí chất đó!”
Những người này chỉ vào nhóm những đưá trẻ, bắt đầu thảo luận đủ mọi vấn đề.

Đào Lệ Mẫn ngồi ở một bên, sắc mặt cũng không thay đổi nghe bọn họ bàn luận, tiện tay cầm lấy bánh kẹo ở trên bàn, đặt ở trong bàn tay vừa đi vừa nghịch nó trong tay.

Hừ, đến bây giờ mà Mạc Hân Hy cùng với Lục Khải Vũ còn chưa có xuất hiện.

Xem ra, tấm hình kia đã thành công gây ra mẫu thuẫn cho hai vợ chồng bọn họ.

Chỉ cần Mạc Hân Hy nghỉ ngờ, lại dựa theo tính cách luôn lạnh lùng của Lục Khải Vũ, quan hệ giữa bọn họ rất nhanh chóng sẽ xuất hiện khe hở.

Đến lúc đó, trò hay ở bên này lại vừa lúc xuất hiện, cô ta dám chắc chắn rằng bọn họ sẽ nhanh chóng ly hôn.

Mặc dù, hậu quả của việc làm như vậy sẽ mang đến một chút ảnh hưởng tiêu cực cho tập đoàn nhà họ Lục.


Nhưng mà, cũng chỉ có duy nhất cách này, chỉ khi tập đoàn nhà họ Lục xuất hiện khủng hoảng thì cô ta mới có cơ hội tiếp cận Lục Khải Vũ, dùng trí tuệ, tài hoa, sự dịu dàng của cô ta từng chút từng chút một chiếm lấy trái tim lạnh giá kia của anh.

Về phần tám đứa bé kia vẫn còn nhỏ như vậy, chỉ cần cô ta đối xử tốt với bọn chúng thì bọn chúng nhất định cũng sẽ tiếp nhận cô ta.

Nếu như thật sự không tiếp nhận được, vậy thì cô ta sẽ đưa bọn chúng ra nước ngoài.

Nhắm mắt làm ngơ.

Vừa nghĩ đến đây, bỗng trong đám người có người chỉ vào cổng thở nhẹ: “Mau nhìn kia, tổng giám đốc Lục đến”
“Thảo nào những bảo bối kia lại có ngoại hình đẹp như vậy, mọi người mau nhìn xem, giá trị nhan sắc của tổng giám đốc Lục, quả thực có thể khiến cho người ta mất ngủ cả đêm!” Một số người phụ nữ bắt đầu mộng tưởng.

Đào Lệ Mẫn nhanh chóng nhìn ra bên cửa, quả nhiên, chỉ có một mình Lục Khải Vũ đến đây..

Bình Luận (0)
Comment