9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 927


Sau đó, hình ảnh trên màn hình lớn đột nhiên thay đổi.

Lần này là trên một con phố cổ ở Hà Thành.

Nhìn hình ảnh thì có lẽ là do camera giám sát trên phố quay lại.

Mười một giờ đêm, Mai Huyền My tóc tai bù xù, chân trần chạy ra từ trong con ngõ nhỏ ở bên cạnh.

Trong tay bố Mai cầm theo cái chổi, trong tay mẹ Mai cầm theo chiếc chày cán bột.

Sau khi hai người họ đuổi kịp Mai Huyền My thì chẳng nói chẳng rằng, bắt đầu một nam một nữ thay nhau đánh.

Mai Huyền My bị đánh ngã ra trên đất, không ngừng vùng vẫy trên đất.

Giọng của mẹ Mai có chút chói tai: “Chín tỷ đấy.

Đó là chín tỷ đấy!
Nhà chúng ta cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.


Không phải chỉ là thôi miên Lục Khải Vũ với ngủ với anh ta một giấc thôi sao?
Chuyện tốt như vậy mà sao đứa con gái ngu ngốc này, sao mày không chịu đồng ý?”
Bố Mai đạp mạnh hai phát lên người con gái: “Thứ con gái bất hiếu này, lẽ nào mày muốn nhìn thấy em trai mày chết sao? Nếu mày không đi thì giờ tao bóp chết mày”
Mai Huyền My nằm trên đất, đau khổ cuộn tròn lại, lại bị đánh thêm một lượt nữa, cuối cùng gật đầu đồng ý.

“Đừng đánh nữa, con đi, con đi còn không được sao?” Nói xong, cuối cùng cô ấy sụp đổ, nói thất thanh, đau khổ bật khóc.

Tất cả những ai hiểu lý lẽ trong hội trường này thì đều vì những hình ảnh trong video này mà chịu một trận đả kích lớn.

Trên thế giới này lại còn có bố mẹ kiểu này sao?
Mọi người còn chưa tỉnh táo lại từ trong kinh ngac thì hình ảnh camera giám sát trên màn hình lớn lại nhanh chóng đổi cảnh.

Lần này là của một tháng trước, vào lúc nhà họ Lư đang tổ chức tiệc ăn mừng ở khách sạn Thanh Long vì đấu giá được khu đất ở ngoại thành phía Tây.

Video bắt đầu từ lúc Lục Khải Vũ tiền vào phòng ở khách sạn, phơi bày toàn bộ quá trình buổi tối ngày hôm đó anh bị thôi miên trước mặt khán giả, bao gồm từ lúc bị thôi miên, sau đó tỉnh lại vào thời khắc quan trọng, thiếu chút nữa thì bóp chết Mai Huyền My.

Tất cả mọi người đều bị những đoạn camera giám sát này làm cho kinh ngạc đến mở lớn miệng.

Người nhà họ Mai vì tiền mà điên cuồng đến bước này.

Còn cả nhà thiết kế hàng đầu của Công ty Trang trí nội thất Nguyệt Tú, Đào Lệ Mẫn còn từng là người thắng giải thưởng lớn ở quốc tên nữa, không ngờ lại vẫn luôn yêu thầm Lục Khải Vũ, còn đã làm ra loại chuyện ác độc này.

Chính vào lúc mọi người tưởng rằng video đã kết thúc, mọi chuyện đều nên hạn màn, thì video trên màn hình lớn lại xuất hiện thay đổi.

Lần này là camera giám sát ở trong một quán trà, cà phê ở góc phố.

Mẹ Mai, Đào Lệ Mẫn, còn có Lư Bạch Khởi, ba người ngồi cùng với nhau, nói nhỏ với nhau, không biết là đang nói những gì.

Khi đó, trong quán cà phê có rất nhiều người, vì vậy âm thanh rất hỗn loạn.

Có điều, mọi người đều nhìn thấy, Lư Bạch Khởi đã đưa một thứ giống như usb cho mẹ Mai.


Sau khi mẹ Mai cầm lấy thứ đó thì ngắm nhìn mấy cái, sau đó cất vào trong chiếc túi mang theo bên người.

Có người khách tỉnh mắt đã nhận ra chiếc usb đó là cái mà vừa rồi mẹ Mai vừa giao cho người đàn ông ở trên sân khấu.

Bà ta nói bên trong là chứng cứ Tổng giám đốc Lục bắt nạt con gái bà ta.

“Mọi người xem, chiếc usb trong video không phải chính là chứng cứ mà mẹ Mai vừa nói sao? Hóa ra bà ta đã thông đồng từ đầu với người nhà họ Lư và Đào Lệ Mẫn rồi.

Đúng là quá bị ổi, vô sỉ.

Vì tiền mà giám ép con gái mình làm ra loại chuyện này”
Từ video của camera giám sát ở trên màn hình thì về căn bản là không cần giải thích thì đều đã rõ ràng, tiến hành phân tích theo đúng trật tự từng chút một của cả quá trình của câu chuyện trước mặt mọi người.

Tát cả mọi chuyện đều do một tay Đào Lệ Mãn và Lư Bạch Khởi thiết kế.

Tối ngày hôm đó, Lục Khải Vũ không hề động vào Mai Huyền My một chút nào.

Đào Lệ Mẫn vì yêu Lục Khải Vũ, ham muốn vị trí vợ của Tổng giám đốc Tập đoàn nhà họ Lục, còn Lư Bạch Khởi là vì Lục Vũ Tuấn và em gái Lư Giai Y.

Hai người bọn họ vì vậy mà đã làm ra loại chuyện bỉ ổi vô sỉ như thế, đúng là thử thách sức chịu đựng của tất cả mọi người.

Những đồng nghiệp của Công ty Trang trí nội thất Nguyệt Tú ở bên cạnh Đào Lệ Mẫn đều ào ào đứng dậy, bước ra xa cô ta.


“Không ngờ nhìn Tổng giám sát Đào bình thường đều vô cùng cao ngạo, trong lòng lại ác độc và hiếu thắng như vậy” Có vài đồng nghiệp khó chịu với cô ta, không nhịn được mà lên tiếng.

“Đúng thế.

Tưởng bản thân từ nước ngoài trở về thì giỏi lắm chắc, lại dám chê cười Tổng giám sát Lam.

Cũng không lấy gương mà soi lại bộ dạng của bản thân.

Đúng là xách giày cho Tổng giám sát Lam cũng không xứng”
“Còn ảo tưởng Tổng giám đốc Lục sẽ yêu cô ta.

Nếu tôi là Tổng giám đốc Lục, chỉ nhìn cô ta một cái cũng đã thấy buồn nôn.

Đúng là không biết lấy đâu ra tự tin.

Da mặt dày thật đấy”.

Bình Luận (0)
Comment