[Abo] Chết Thật! Bùi Trợ Lý Lạnh Lùng Cấm Dục, Lại Bị Sếp Nhìn Lén!

Chương 54

Bùi Vụ đẩy cửa, liền thấy thân hình cao lớn của Lộ Tịch Văn đứng ở vị trí lối ra vào.

Giây tiếp theo, Lộ Tịch Văn "ngửi, ngửi, ngửi" rồi ghé sát lại.

Động tác này mang ý vị chất vấn rõ ràng, bởi vì đỉnh cấp không cần phải ngửi, họ nhận biết tin tức tố trong nháy mắt.

"Tin tức tố trên người cậu từ đâu ra?" Giọng Lộ Tịch Văn khụt khịt, nhưng không có lửa giận, chỉ là đơn thuần không vui khi Bùi Vụ dính vào thứ đó. Hắn vừa bực mình vừa cảm thấy quen thuộc một cách khó hiểu.

Bùi Vụ dường như có thể thấy cái đuôi mèo phía sau Lộ Tịch Văn đang vẫy mạnh.

Bỗng nhiên, cái đuôi mèo đứng yên, Lộ Tịch Văn cũng đột ngột im lặng.

Alpha nguy hiểm nheo mắt lại: "Đây chẳng phải là mùi hoa thạch nam trộn với chuối thối sao?"

"Đúng vậy." Bùi Vụ cúi người thay giày, cảm thấy rất mệt, "Lộ tổng, có thời gian thì pha cho tôi ly trà đi."

Miệng thì gọi "Lộ tổng", nhưng lại mang theo ý cười và chút nũng nịu nhàn nhạt. Tất nhiên, cái sau chỉ là Lộ Tịch Văn tự suy diễn.

Lộ Tịch Văn trước tiên dùng tin tức tố của mình để xua tan sạch sẽ mùi trên người Bùi Vụ, sau đó mới đi vào bếp.

Bùi Vụ chỉ cảm thấy trong nháy mắt tinh thần sảng khoái.

Bùi Vụ cởi áo khoác, ngồi xuống và nhấp vài ngụm trà. Sau đó cậu bắt đầu kể chuyện cho Lộ Tịch Văn.

Khi nói đến việc tổng giám đốc Trương gọi người phụ trách của Hoa Viên đến, vẻ mặt Lộ Tịch Văn vẫn bình thường. Nhưng vừa nghe đến cái tên Nguyễn Hàn Ngạn, hắn lập tức sa sầm mặt mày.

Bùi Vụ nhìn vẻ mặt hắn liền muốn cười.

Thế là cậu không nhịn được, thật sự dựa vào lưng ghế sô pha mà bật cười thành tiếng.

Lộ Tịch Văn: "..."

Bùi Vụ vẫy tay, thay đổi giọng điệu và tiếp tục: "Hắn ta ra ngoài rồi chặn xe tôi ở đoạn đường bạch đàn trên quốc lộ Thanh."

Lộ Tịch Văn mặt lạnh đi.

Bùi Vụ nói khẽ: "Anh có phải đã sớm phát hiện ra?"

Lộ Tịch Văn: "Phát hiện cái gì?"

"Nguyễn Hàn Ngạn đối với tôi..." Bùi Vụ không nói hết, thật sự có chút khó mở lời.

Lộ Tịch Văn bực bội nhướn mày: "Không trách nhà họ Nguyễn gần đây lung lay sắp đổ phải đối mặt với phá sản, ngay cả con trai cũng dạy dỗ không xong, cái này có khác gì trả thù xã hội đâu?"

Bùi Vụ rất đồng tình với điều này. Cái tính cách của Nguyễn Hàn Ngạn sớm muộn cũng xảy ra chuyện. Còn về chuyện nhà họ Nguyễn phá sản... Dù có tin tức về việc thâm hụt tài chính, nhưng vẫn còn một khoảng cách so với phá sản. Lời của người nào đó chỉ thuần túy là để hả giận.

"Đừng nghĩ nữa." Bùi Vụ đưa tay xoa nhẹ lên đầu gối Lộ Tịch Văn, "Hắn ta không làm gì được tôi đâu."

Lộ Tịch Văn liền nhân tiện nắm lấy tay cậu, dùng một chút lực, kéo Bùi Vụ ngồi lại gần.

Lần này Bùi Vụ không khách khí, ngồi lên đùi Alpha, mượn lực, thân thể tựa vào trong. Cằm cậu tựa lên vai Lộ Tịch Văn, "Tin tức tố của anh rất lợi hại." Bùi Vụ cố tình dùng môi cọ vào vành tai Lộ Tịch Văn, thấy nó lập tức đỏ bừng, cảm thấy rất thú vị. "Nguyễn Hàn Ngạn đã dùng thuốc mê với tôi, nhưng vô dụng."

"Cái gì?"

Lộ Tịch Văn muốn đẩy Bùi Vụ ra để kiểm tra, nhưng Bùi Vụ lại ôm chặt hơn.

Trong vài giây ngắn ngủi, hắn có cảm giác như đang ở trên mây.

Bùi Vụ đã tiếp xúc với tin tức tố của các Alpha khác, đặc biệt là trong thời gian gần đây. Bao gồm cả Lam Triết, đó là một loại hương biển, nghe cũng rất tốt, nhưng chỉ giới hạn ở đó. Bùi Vụ sẽ không nảy sinh bất kỳ cảm xúc mộng mơ nào.

"Anh đã kiểm tra chưa?" Giọng Bùi Vụ rất nhẹ, lộ ra chút mềm mại. Lưng Lộ Tịch Văn bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng vẫn phải nghiêm trang trả lời: "Kiểm tra cái gì?"

"Tin tức tố của anh." Bùi Vụ nói: "Tôi cảm thấy có thứ gì đó gây nghiện."

Lộ Tịch Văn: "???"

Cái này có khác gì nói "Anh thơm quá" đâu?

Quả nhiên, Bùi Vụ bây giờ thực sự rất thích tôi! Các người nhìn xem, trước tình yêu tuyệt đối, những trận cãi vã nhỏ nhặt kia chẳng đáng là gì!

Túc Sâm, á.

Nguyễn Hàn Ngạn, hả hả.

Những người này, kiếp này, kiếp sau, đừng hòng Bùi Vụ sẽ nảy sinh chút lưu luyến nào với họ.

Lộ Tịch Văn bị cọ như vậy, liền cảm thấy từng cơn tê dại ập đến. Hắn tận hưởng, lạc trôi, nhiệt độ cơ thể cao đến kinh người.

Bùi Vụ nhận ra, động tác cọ cổ hắn dừng lại: "Anh sao vậy?"

"Trong mắt cậu, tôi không phải là một người đàn ông bình thường sao?" Lộ Tịch Văn lau mồ hôi trên trán, nói chuyện vẫn dõng dạc, "Việc đầu tư xây dựng Đảo Cát Quang nhất định phải được đưa lên lịch trình ngay lập tức! Vài ngày nữa sẽ đến nông trường của Huống Tuấn Mông, gọi cả tổng giám đốc Trương đến. Tôi phải đích thân giao thiệp với ông ta về vị trí và thậm chí cả phong cách xây dựng của khách sạn."

Bùi Vụ không biết Lộ Tịch Văn đang hưng phấn cái gì, chỉ cảm thấy lúc này bàn công việc thật mất hứng.

"Vì khách du lịch sao?"

"Không, hôn lễ sẽ được tổ chức ở Đảo Cát Quang." Lộ Tịch Văn mặt mày hớn hở.

Bùi Vụ: "... Hả?"

Hôn lễ gì? Sao lại có hôn lễ?

Lộ Tịch Văn cúi đầu nhìn cậu, không nhịn được, cúi xuống hôn, rồi tiếp tục: "Với tư thế này của chúng ta, nói theo kiểu phong kiến một chút là vợ chồng. Mặc dù cậu vẫn chưa đồng ý với tôi, nhưng làm sao cậu lại không thích tôi được chứ?" Hắn vừa nói vừa rung vai, lắc lư Bùi Vụ: "Cậu thích, đúng không?"

Bùi Vụ vẫn chưa thoát khỏi cú sốc "hôn lễ", ngơ ngác trả lời: "Sẽ không ai không thích anh đâu."

Cái đuôi của Lộ Tịch Văn hận không thể vểnh lên trời.

"Người khác tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm csaju thôi." Lộ Tịch Văn lại lau mồ hôi, "Tôi là người khá hào phóng, đến lúc đó sẽ mời cả Túc Sâm và Nguyễn Hàn Ngạn đến. Đặc biệt là Nguyễn Hàn Ngạn, tôi sẽ cho hắn ngồi ngay phía dưới."

Bùi Vụ không nhịn được cười.

Ngay sau đó, tay cậu bị một bàn tay nóng rực khác nắm lấy, từ từ di chuyển xuống.

"Bùi Vụ, cậu giúp tôi đi." Lộ Tịch Văn thực sự đang làm nũng, rũ bỏ dáng vẻ của một cấp trên. Giống như một thanh niên si tình vừa rơi vào bể tình, ánh mắt tràn đầy chân thành. Như thể sức sống tuổi trẻ bị công việc và sự lạnh nhạt lấp đầy, giờ đã quay trở lại. "Cậu giúp tôi đi."

Bùi Vụ không nói gì. Một lát sau, cậu vùi đầu vào cổ Lộ Tịch Văn, nhưng không rút tay lại. Lộ Tịch Văn bỗng nhiên khẽ rên một tiếng, ngửa đầu dựa vào sô pha. Bàn tay nắm chặt eo Bùi Vụ rồi lại buông ra. Không khí trở nên nồng đến phát ngấy.

... (thời gian để các tình yêu tự tưởng tượng nhoaaa)

Bùi Vụ từ phòng vệ sinh bước ra, má vẫn còn nóng ran.

Lộ Tịch Văn đang tắm ở phòng bên cạnh.

Chuyện này...

Bùi Vụ ngồi trên mép giường một lát, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Bác sĩ Chu: [Bác sĩ Chu, chậm nhất là tuần sau, có thể sắp xếp cho tôi một buổi kiểm tra toàn diện được không?]

Bác sĩ Chu: [Nghĩ kỹ rồi à?]

Bùi Vụ: [Vâng.]

Bác sĩ Chu: [OK, chờ tin tôi.]

Gió đêm thổi vào. Bùi Vụ khẽ ho hai tiếng, tiến lên đóng cửa sổ. Giây tiếp theo, cửa phòng bị người ta không kiêng nể gì đẩy ra. Lộ Tịch Văn quấn áo choàng tắm, vừa lau tóc vừa bước vào. Bước đi trông có vẻ kiêu ngạo.

"Tôi đã đặt lịch kiểm tra toàn thân rồi, ngày mai cậu đi với tôi." Lộ Tịch Văn nói.

Lòng Bùi Vụ thắt lại: "Sao vậy?"

"Lỡ cái thứ thuốc tệ hại của Nguyễn Hàn Ngạn còn sót lại trong cơ thể cậu thì sao?" Lộ Tịch Văn nói: "Để tôi yên tâm."

Nếu chỉ là kiểm tra cơ thể thì sẽ không đụng đến vấn đề tin tức tố. Dù sao cậu cũng là Beta. Bùi Vụ đồng ý.

Lộ Tịch Văn ngồi xuống mép giường, ánh mắt liên tục nhìn chằm chằm Bùi Vụ.

Bùi Vụ dịu giọng: "Nhìn gì thế?"

"Tôi hơi hiểu rồi." Lộ Tịch Văn nói: "Chúng ta chưa hẹn hò bao giờ, tôi bảo cậu ở bên tôi trực tiếp như vậy quả thực rất bất lịch sự. Tôi đã tra rồi, hẹn hò phải bắt đầu từ việc đi ăn cơm, xem phim. Hẹn nhé?"

Bùi Vụ: “...Hẹn.”

Bình Luận (0)
Comment