Vương Lâu nghe xong, ở một bên cười lạnh nói: "Ếch ngồi đáy giếng, nói không chừng phương pháp bào chế của người ta đến chúng ta cũng chưa từng gặp qua!"
Tiểu đồ đệ kia đỏ mặt lên, tựa hồ muốn phản bác, nhưng nhìn thấy sắc mặt của sư phụ nhà mình, cũng không dám nói chuyện.
Hoàng A Mười ngước mắt nhìn về phía Vương Lâu: "Ngươi cũng không cần khua môi múa mép, mau làm dược của ngươi đi! 5 năm qua, ngươi đều không có thắng nổi ta, năm nay còn muốn thua tiếp sao?"
Vương Lâu hừ lạnh: "Là ai thua còn không nhất định!"
Hoàng A Mười cười lạnh một tiếng, tiếp tục bào chế dược.
Trong đám người, có người đi ra bên ngoài, chạy nhanh về phía giữa sườn núi.
Lúc này giữa sườn núi, công tử che mặt nghe nói Tống Đoàn Viên muốn thêm dược, hắn vẫn nhàn nhạt mà cười cười, viết một tờ giấy sai người truyền xuống, sau đó tiếp tục nhìn náo nhiệt.
Người phía dưới mở tờ giấy kia ra, liền thấy trên tờ giấy viết "Thuận theo tự nhiên!"
Người phía dưới cũng liền tiếp tục giám thị.
Tống Đoàn Viên lấy được thêm dược, đã bắt đầu bào chế.
"Phu nhân, đều không cần sao? Chỉ dùng ba vị này?" Đại Sơn hỏi.
Tống Đoàn Viên gật đầu, "Ngươi trợ thủ cho ta là được!"
Đại Sơn do dự một chút, hắn bắt đầu tĩnh tâm tới hỗ trợ Tống Đoàn Viên.
Mười chín phương pháp bào chế Hoa Hồng ở trong vòng sáu canh giờ phải hoàn thành thật sự quá khó khăn.
Thời gian một phút một giây trôi qua, lúc này đột nhiên sạp chế dược số ba la lớn: "Số 3 giao dược!"
Số 3 chính là Hoàng A Mười Hoàng Dược Sư.
Bốn phía vang lên tiếng vỗ tay rào rào.
"Không hổ là bá chủ liên tục năm năm, là người thứ nhất giao dược!" Có người lập tức nói.
"Hừ, bào chế dược không phải so tốc độ, là so dược hiệu, giao dược đầu tiên tính là cái gì?" Có người không phục.
"Ngươi dám nói dược hiệu của Hoàng Dược Sư không tốt?"
Người nọ lập tức không dám nói tiếp nữa.
"Số 4 Vương dược sư giao dược!" Lại có người hô.
"Vương dược sư cũng giao dược, xem ra năm nay lại là hai vị dược sư này so cao thấp!" Có người hoan hô lên.
Vương Lâu vừa mới giao dược xong, nghe được lời này lại trầm mặt.
Nhóm dược sư còn lại đang vội vàng đuổi dược, cũng chậm rãi có chút tự loạn đầu trận tuyến.
"Dược của ta!" Đột nhiên, có người hô lên, vừa nghe chính là thất bại.
Còn có người dẫm vỡ nồi.
Thỉnh thoảng lại có người rời khỏi nơi thi đấu, khiến cho vang lên từng trận tiếng cười nhạo.
Tương phản, Tống Đoàn Viên bên kia vẫn đâu vào đấy mà tiến hành, âm thanh bốn phía đối với Tống Đoàn Viên mà nói, phảng phất không tồn tại, nàng đắm chìm ở trong thế giới của chính mình, Đại Sơn căn cứ phân phó nhóm lửa, đưa dược liệu.
Lúc này Hoàng A Mười và Vương Lâu bưng dược của chính mình tới trước mặt Thiết Diện Vương.
Mười chín chế phẩm Hoa Hồng của Hoàng A Mười, vừa thấy chính là thượng phẩm, các vị trưởng lão nhìn đều gật đầu liên tiếp.
Đại trưởng lão nói: "Kỹ thuật của Hoàng Dược Sư lại tinh tiến!"
Vương Lâu hừ lạnh một tiếng: "Một loại dược bào chế đến 5 năm, sao có thể không tinh tiến được?"
Hoàng A Mười cũng không để ý, hắn nhìn về phía dược trước mặt Vương Lâu: "Dược của Vương dược sư cũng đã làm 5 năm đi? Không hề ngắn hơn so với ta!"
Vương Lâu đỏ mặt lên.
Lúc này lục tục đã có người giao dược, một đám bưng tiến vào.
Vương Lâu nhón chân nhìn ra phía ngoài, vẫn luôn ngóng trông Tống Đoàn Viên bưng dược tiến vào.
Vương Lâu muốn biết dược bỏ thêm táo đỏ đương quy, rốt cuộc là loại dược gì.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình Tống Đoàn Viên chưa giao dược.