Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Chu Cảnh Thiên một cái, xem ra Chu Cảnh Thiên biết không ít.
"Đúng vậy!" Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
"Vậy người đêm nay ngươi mang theo nhất định là Kỷ Trường An?" Chu Cảnh Thiên lại hỏi tiếp.
Tống Đoàn Viên lại lần nữa gật đầu.
Chu Cảnh Thiên sờ sờ chòm râu: "Đêm nay sợ là sẽ có trò hay để xem, đáng tiếc, ta không được chính mắt nhìn thấy!"
Tống Đoàn Viên còn muốn hỏi thêm, nhưng Chu Cảnh Thiên vừa lắc đầu vừa đi xa.
Sau khi Tống Đoàn Viên trở về, Kỷ Trường An còn chưa có trở về.
Tống Đoàn Viên gọi Đại Sơn tới: "Công tử các ngươi rốt cuộc đang bận cái gì vậy? Đêm nay hắn có thể đúng giờ xuất hiện không?"
Đại Sơn vội nói: "Nhất định có thể, tiểu nhân đã sai người đưa tin tức cho công tử!"
Đại Sơn lại xoa xoa tay nói: "Phu nhân, hiện tại công tử có lý do khó nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau tối nay chân tướng sẽ rõ ràng!"
Tống Đoàn Viên đoán được vài phần, cũng liền gật gật đầu.
Buổi tối, Tống Đoàn Viên theo Đại Sơn đi đến phủ Thiết Diện Vương.
Phủ đệ của Thiết Diện Vương ở giữa trấn Lộc Cộc, sư tử ở cửa cũng làm bằng sắt đen, uy vũ khí phách.
Ở cửa đã sớm có thị vệ đang chờ.
Tống Đoàn Viên còn phải đợi Kỷ Trường An, đợi trong chốc lát, liền thấy cách đó không xa có một chiếc xe ngựa đi tới .
Xe ngựa dừng lại, một vị công tử che mặt mặc y phục trắng đi xuống, đúng là vị công tử ngày đó quan sát cuộc tỷ thì từ ở giữa sườn núi.
Tống Đoàn Viên chỉ bằng vào cặp mắt kia đã nhận ra Kỷ Trường An, nàng thấy hắn thần bí như thế, cũng không có chọc phá, chỉ tiến lên nhàn nhạt hướng tới Kỷ Trường An gật gật đầu.
Đôi con ngươi của Kỷ Trường An không che giấu được ý cười, song song đứng chung một chỗ cùng Tống Đoàn Viên.
Thị vệ kia nhìn Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An, hỏi: "Người đã đủ rồi đúng không?"
Tống Đoàn Viên gật đầu: "Đã đủ, có thể mang chúng ta đi gặp Vương gia các ngươi!"
Thị vệ gật gật đầu, mang theo Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An đi vào vương phủ, Đại Sơn cùng những người bịt mặt do Kỷ Trường An mang đến, đều phải đứng ở ngoài cửa.
Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An tiến vào vương phủ.
Vừa tiến vào vương phủ, Kỷ Trường An liền liếc mắt nhìn khắp nơi một cái.
Kỷ Trường An hoài nghi Thiết Diện Vương này chính là Kỷ Mặc Thiên.
Mấy ngày nay hắn khôi phục thân phận Dạ Phách, vài lần thông qua quan hệ muốn gặp mặt Thiết Diện Vương, nhưng Thiết Diện Vương không đáp ứng.
Sau đó hắn biết Tống Đoàn Viên tham gia tỷ thí bào chế dược, tìm được cơ hội.
Lúc này hắn nhìn bài trí trong viện.
Một người dù có che giấu, nhưng một ít thói quen trong sinh hoạt không có khả năng thay đổi.
Tỷ như hắn nhớ rõ Kỷ Mặc Thiên thích nhất là cục đá, khi còn nhỏ trong phủ tùy ý đều có thể thấy được cục đá do Kỷ Mặc Thiên nhặt về từ bên ngoài.
Nhưng sau khi quan sát một phen, Kỷ Trường An liền thất vọng.
Trong phủ Thiết Diện Vương, căn bản là không thấy được một cục đá nào, trụi lủi, không có hoa cỏ, không có cây cối, càng không có cục đá.
"Xin hai vị chờ một chút, Vương gia rất nhanh sẽ đến!" Thị vệ đưa hai người tới bên trong đại sảnh.
Bên trong đại sảnh cũng thập phần đơn giản, một cái bàn, mấy cái ghế dựa, trên tường cũng không có treo bất luận vật trang trí gì.
Có người hầu đi lên châm trà.
Ngay lúc Kỷ Trường An có chút thất vọng, hương vị lá trà kia lại làm tinh thần hắn chấn động.
Là trà hoa cúc!
Chỉ là loại trà hoa cúc này khác với trà hoa cúc thông thường, là hoa cúc nhỏ màu vàng được tuyển chọn vào mùa thu, sau đó dùng tay xào chế thành, bảo lưu được thanh hương của cúc hoa.