Vương Lâu không cam lòng, quỳ xuống về phía Kỷ Mặc Thiên: "Ta mang theo tuyết liên vương có thể đi nơi nào được chứ? Vương gia, tuyết liên vương ta có thể cho ngài, chỉ cầu Vương gia cho ta một chỗ dung thân, tài nghệ bào chế dược của ta không hề kém hơn so với Hoàng A Mười!"
Kỷ Mặc Thiên do dự một chút nói: "Ngươi có thể lưu lại!"
Vương Lâu vội nói lời cảm tạ.
Kỷ Mặc Thiên sai người dàn xếp cho Vương Lâu.
Vương Lâu đi rồi, Kỷ Trường An ngước mắt: "Xem ra nương vẫn luôn tìm cha!"
Kỷ Mặc Thiên lắc đầu: "Không phải mẫu thân con!"
Kỷ Trường An sửng sốt: "Sao cha chắc chắn như vậy? Thư này không phải mẫu thân tự tay viết sao?"
Kỷ Mặc Thiên gật đầu: "Đúng là thư mà chính tay mẫu thân con viết, là thư khi ta và mẫu thân con mới quen biết, nàng viết cho ta, nhưng ta hiểu nàng, nàng vì tâm tư riêng của bản thân, làm hại Thanh quốc diệt vong, sinh linh đồ thán, chính nàng có băn khoăn, đã sớm quy y Phật môn, một khi đã như vậy, nàng còn tìm ta làm gì?"
Kỷ Trường An do dự một chút: "Có lẽ mẫu thân muốn biết phụ thân sống có được không!"
Kỷ Mặc Thiên lắc đầu: "Con vẫn không đủ hiểu biết mẫu thân con!"
"Vậy rốt cuộc là ai đang tìm cha?" Kỷ Trường An hỏi.
"Kỳ thật những năm gần đây, có một người vẫn luôn đang âm thầm điều tra ta, người kia rất thần bí, cũng tựa hồ rất quen thuộc đối với chuyện của chúng ta, nhưng ta không có tìm được dấu vết nàng để lại, chỉ hoài nghi mà thôi!" Kỷ Mặc Thiên nói.
Kỷ Trường An nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới lão đạo sĩ áo xám kia, có quan hệ cùng lão đạo sĩ áo xám kia hay không?
"Vậy cha để Vương Lâu bên người, là vì muốn điều tra ra người kia?" Kỷ Trường An lập tức hiểu ý đồ của Kỷ Mặc Thiên.
Kỷ Mặc Thiên gật đầu: "Vương Lâu ở bên cạnh ta, người kia nhất định sẽ tái xuất hiện!"
Kỷ Trường An do dự một chút: "Đáng tiếc con sắp phải rời khỏi Trấn Lộc Cộc!"
Sự tình Kỷ Trường An tiến đến Trấn Lộc Cộc đã hoàn thành, hắn cần mau chóng trở về, bằng không sẽ khiến cho Thiên Cơ hoàng đế hoài nghi.
"Sự tình nơi này giao cho ta, con không cần quan tâm!" Kỷ Mặc Thiên bước tới, vỗ vỗ bả vai Kỷ Trường An, "Yên tâm, việc hôn nhân giữa con và công chúa, ta đã đáp ứng!"
Kỷ Trường An nhếch miệng cười: "Vâng, chờ đến khi con và nàng thành thân, sẽ thông tri cho cha!"
Kỷ Mặc Thiên do dự một chút: "Chỉ là lấy thân phận của con và nàng, ở Thiên Thành muốn kết thành phu thê thì……"
Kỷ Trường An cười cười: "Luôn sẽ có một ngày như vậy, cha yên tâm đi!"
Kỷ Mặc Thiên nhanh chóng nghĩ tới cái gì, hắn hỏi: "Con đã có bố trí?"
Kỷ Trường An gật đầu: "Có, đến lúc đó cha chờ tin tức của con là được!"
Kỷ Mặc Thiên gật đầu: "Được, ta sẽ toàn lực duy trì con!"
Kỷ Trường An cười cười, cáo từ rời đi.
Ban đêm, Tống Đoàn Viên còn chưa ngủ, còn quan tâm sự tình Vương Lâu.
Cửa phòng bị gõ vang.
Tống Đoàn Viên đi mở cửa.
Kỷ Trường An đi đến, cầm nửa chén trà Tống Đoàn Viên uống thừa lên đổ vào miệng.
Tống Đoàn Viên vội vàng cầm một chén trà khác đến cho hắn:
"Vương Lâu có phải do mẫu thân ngươi phái tới hay không?"
"Hóa ra ngươi đã sớm nghĩ tới?" Kỷ Trường An ngước mắt nhìn nàng.
Tống Đoàn Viên gật đầu: "Rốt cuộc người biết phụ thân ngươi còn sống không nhiều lắm!"
"Không phải mẫu thân của ta, là một kẻ thần bí khác!" Kỷ Trường An nói ra hoài nghi của Kỷ Mặc Thiên, "Ta cảm thấy kẻ thần bí này khả năng có quan hệ cùng đạo sĩ áo xám!"
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, có quan hệ cùng đạo sĩ áo xám? Chẳng lẽ cũng có quan hệ với hai lần nàng xuyên qua?