Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 1098 - Chương 1098. Chuyện Xưa 2

Chương 1098. Chuyện xưa 2 Chương 1098. Chuyện xưa 2

Nói thật, Sách Lụa từ trong lòng có chút hâm mộ Tống Phúc Tin, tuổi còn trẻ đã trúng Trạng Nguyên, không đến nửa năm đã nhảy năm cấp, hiện giờ đã là quan to tam phẩm, chính là Trần lão tướng quân tiến cử, Lương Vương duy trì, Hoàng Thượng đánh nhịp, ai dám sau lưng nói một câu không phục?

Sách Lụa ngẫm lại chính mình từ nhỏ đọc đủ sách vở, gian khổ học tập, bao nhiêu lần nằm mơ cũng thấy cảnh tượng này, chỉ là đáng tiếc thời vận không tốt, tuy rằng trở thành phụ tá của Trình Vương, nhưng Trình vương căn bản không nghe theo ý kiến của hắn, liền tỷ như quan hệ cùng Kỷ Trường An, nháo đến bây giờ, đối với Trình Vương tới nói, trăm hại mà không một cái lợi.

Trình Vương hừ lạnh một tiếng: "Một tên tiểu tử từ nông thôn bò ra tới, miệng còn hôi sữa, có bản lĩnh gì chứ? Chỉ là dựa vào nương hắn và Lương Vương, một vai hề nhảy nhót mà thôi!"

Sách Lụa không nói chuyện nữa, chỉ liễm mắt rũ mi nghe Trình Vương phát tiết.

"Hiện tại ngươi cảm thấy như thế nào?" Trình Vương mắng đủ rồi, lại quay ra nhìn Sách Lụa.

Sách Lụa chỉ đành nói: "Thuộc hạ cảm thấy, trước không nên gấp gáp đi tìm Tống Phúc Tin, cứ từ từ xem, dù sao người nhà của Vương Hải và Trình Sơn Nam đều ở trong tay chúng ta, bọn họ sẽ không dám nói ra cái gì. Vương gia trước cứ quan sát một chút, lấy bất động chế vạn động, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền!"

Trình Vương nhíu mày: "Hiện tại xem chỉ có thể như vậy, ngươi chạy nhanh đi thám thính tin tức một chút, đồng thời chặt chẽ chú ý động tĩnh của Kỷ Thập Nhất và Lương Vương bên kia!"

Sách Lụa do dự một chút, còn nói thêm: "Vương gia, lần trước đi Thủ Nhĩ, bên trong tòa hành cung kia, Vương gia không có phát hiện ra sự tình khả nghi gì sao?"

Trình Vương nhíu mày: "Bổn vương chỉ có thể ở thời điểm tiếp kiến phụ vương mới có thể tiến vào nội viện, sau khi đi vào còn không thể đi lại khắp nơi, cho nên căn bản không có phát hiện ra chỗ khả nghi nào, ngoại trừ……"

Sách Lụa vội vàng hỏi: "Ngoại trừ cái gì?"

"Ngoại trừ một mảnh rừng hải đường!" Ánh mắt Trình Vương trở nên sâu thẳm, "Nơi đó có một mảnh rừng hải đường, nhìn hải đường này, bổn vương lại nhớ tới một câu chuyện xưa."

Sách Lụa ngước mắt nhìn Trình Vương, lắng nghe.

"Ngươi có biết vì sao năm đó phụ hoàng đuổi bổn vương chạy đến đất phiên không?" Trình Vương ngước mắt, ánh mắt trở nên lạnh băng.

Sách Lụa vội vàng lắc đầu.

"Bổn vương vẫn luôn hoài nghi, kỳ thật cũng không phải phụ hoàng không thích mẫu phi, mà là bởi vì bổn vương đã khắc lại chữ trên cây hải đường trong cung của Phàn quý phi, phụ hoàng thập phần tức giận, đã đuổi bổn vương và mẫu phi ra khỏi cung." Ánh mắt Trình Vương tối sầm lại.

Sách Lụa sửng sốt: "Có chuyện như vậy sao?"

"Lúc trước bổn vương còn nhỏ, nhưng hiện tại ngẫm lại, bổn vương và mẫu phi bị đuổi ra khỏi cung, chính là sau chuyện này. Trước đó bổn vương cho rằng, là Phàn quý phi ở giữa châm ngòi, hiện tại nghĩ đến, sợ là sự tình không đơn giản như vậy!" Trình Vương nhíu mày, "Rừng hải đường kia cùng cây hải đường trong cung không mưu mà hợp……"

Sách Lụa do dự một chút: "Nghe nói cây hải đường trong cung Phàn quý phi có tên gọi là Thu Lệ hải đường, là cây hải đường mà Thanh Hoàng Hậu của Thanh quốc yêu thích nhất, Hoàng Thượng đã sai người nhổ ra từ trong hoàng cung Thanh quốc chuyển đến trong cung vương triều Thiên Cơ, năm đó vì nhổ cây này, còn đặc chế một chiếc xe ngựa to lớn, dùng mấy trăm thị vệ tiếp sức hộ tống. Lúc ấy thuộc hạ mới chỉ mười mấy tuổi, đã từng nhìn thấy quá trình vận chuyển cây, thật sự thập phần gian nan!"

Trình Vương gật đầu: "Cây hải đường kia được vận chuyển đến trong cung Phàn quý phi, mỗi người đều cho rằng phụ hoàng là sủng ái Phàn quý phi, cho nên từ sau lúc kia, Phàn quý phi càng ương ngạnh. Hiện tại bổn vương hoài nghi, kỳ thật thứ phụ hoàng chân chính để ý là cây hải đường kia, mà không phải Phàn quý phi!"

Bình Luận (0)
Comment