Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 1105 - Chương 1105. Trọng Dụng 1

Chương 1105. Trọng dụng 1 Chương 1105. Trọng dụng 1

"Con đã tìm được Thanh Nguyên, nam nhân của nàng đã chết, nàng mang theo năm đứa trẻ gian nan sinh hoạt, hiện tại con muốn cùng nàng ở bên nhau!" Kỷ Trường An chém đinh chặt sắt mở miệng, "Mẫu thân, mẫu thân nói xem, Thiên Cơ hoàng đế sẽ đáp ứng cho con và nàng ở bên nhau không?"

Công chúa Thái Bình lập tức hoảng sợ: "Sao có thể? Trước không nói tao ngộ của nàng như vậy, chỉ nói đến thân phận……"

Ánh mắt Kỷ Trường An lập tức sắc bén lên: "Nàng biến thành như vậy, là bởi vì ai?"

Khóe môi công chúa Thái Bình run run một chút, đôi mắt lập tức ướt át: "Thập Nhất, ta biết con hận ta, con thật sự có thể hận ta, nhưng con không thể bởi vì hận ta mà đi lên con đường không thể quay đầu này, con hiện tại thật vất vả mới lấy được tín nhiệm của cữu cữu con, thật vất vả mới giữ được mệnh này, con dính lên Thanh Nguyên……"

Kỷ Trường An nhìn công chúa Thái Bình, biểu tình lập tức lạnh xuống: "Mẫu thân, lần đầu tiên con nhìn thấy Thanh Nguyên, con đã muốn cưới nàng làm vợ, cho nên con mới cầu nương đi cầu thân với Thanh Hoàng Hậu, Thanh Hoàng Hậu đã đáp ứng việc hôn nhân này, nương có biết lòng con cao hứng cỡ nào hay không? Là chúng ta hại Thanh quốc, đời này con vô luận làm như thế nào, đều là chúng ta thiếu Thanh Nguyên, huống chi con còn thích nàng, yêu nàng!"

"Nếu nương không đáp ứng, coi như hôm nay con chưa từng tới đây, nếu nương muốn mật báo cho Thiên Cơ hoàng đế, con cũng không có biện pháp, rốt cuộc cả đời này, nương đã bán đứng quá nhiều người, thêm một người như con cũng không là gì!" Kỷ Trường An lạnh giọng nói.

Khóe môi công chúa Thái Bình run rẩy, "Thập Nhất, con không cần nói chuyện với ta như vậy, ta chỉ là lo lắng cho con, đây là một con đường không thể quay đầu, con đây là tạo phản!"

"Tạo phản?" Kỷ Trường An cười lạnh, "Con không có ý tưởng chính mình làm hoàng đế, con chỉ định nuôi trồng một người ngồi lên vị trí kia mà thôi. Nếu con muốn làm hoàng đế, kia mới là tạo phản!" Kỷ Trường An trầm giọng nói.

Công chúa Thái Bình vẫn run rẩy, nàng không thể tin được, đứa bé trước kia luôn vâng vâng dạ dạ, chỉ biết dùng đôi mắt nhút nhát sợ sệt nhìn thế giới này, từ khi nào đã lòng muông dạ thú như vậy?

"Con tính toán làm như thế nào?" công chúa Thái Bình thấp giọng hỏi.

"Nương chỉ cần biết làm như thế nào chính là giúp con là được!" Kỷ Trường An nói.

Công chúa Thái Bình thập phần thương tâm: "Con không tin ta?"

"Năm đó phụ thân tin tưởng nương như vậy, Thanh Hoàng Hậu tin tưởng nương như vậy, còn không phải là một cái kết cục này sao? Con và nương đã mười mấy năm không gặp nhau, con đích xác không tin nương!" Kỷ Trường An cười khổ một tiếng, "Con sợ sẽ chung một kết cục giống cha và Thanh Hoàng Hậu!"

Công chúa Thái Bình vỗ ngực, bị con trai của mình nói như vậy, trái tim nàng đau.

Năm đó nàng từ bỏ tưởng thưởng, xuất gia làm ni cô, chính là vì giữ lại một cái mạng cho Kỷ Trường An, nhưng hiện giờ, tới hiện tại, Kỷ Trường An lại không tin nàng……

"Được, con nói đi, con muốn ta làm cái gì?" Công chúa Thái Bình thấp giọng hỏi.

Kỷ Trường An thấp giọng nói ở bên tai công chúa Thái Bình, công chúa Thái Bình do dự một chút, nhưng vẫn gật gật đầu.

Thiên Cơ hoàng đế từ chùa miếu hoàng gia ra tới, đứng ở phía trên đỉnh núi, tâm tình thật lâu không thể bình tĩnh lại.

Hắn cho rằng hết thảy Thanh quốc đều đã kết thúc, vì sao luôn có người nhảy nhót ở trong giới hạn chịu đựng của hắn?

Tưởng tượng đến nữ nhân hắn yêu sâu sắc như vậy, lại không yêu hắn, mà là người quốc gia kia, dân quốc gia kia, nội tâm hắn liền đựng đầy phẫn hận và thất vọng.

Hắn rốt cuộc có điểm nào kém hơn Thanh hoàng đế? Vì sao? Vì sao!

Bình Luận (0)
Comment