Tống Đoàn Viên không hiểu giữa Bạch lão phu nhân và thái hậu đã phát sinh sự tình gì, nhưng thực rõ ràng, năm đó việc Bạch Dĩnh mất tích có chút quan hệ cùng Thái Hậu.
Bạch lão phu nhân lại nói mấy câu, khiến cho Tống Đoàn Viên tránh đi trước.
Tống Đoàn Viên cũng liền đứng dậy, cáo từ rời đi.
Hồi lâu, lão thái hậu mới từ trong phòng Bạch lão phu nhân ra tới.
Tống Đoàn Viên chờ ở bên ngoài tiến lên hành lễ với lão thái hậu.
Lão thái hậu liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, nhàn nhạt gật gật đầu, để thái giám đỡ rời đi.
Khi trở về trên xe ngựa, lão thái hậu nhíu mày, tựa hồ đang suy tư cái gì.
Ma ma ở bên cạnh thấp giọng nói: "Thái Hậu nương nương, vị Tống đại phu này sợ là nương nương không có nhớ ra là ai!"
Lão thái hậu liếc mắt nhìn ma ma một cái: "Chỉ cảm thấy tên rất quen, nhất thời thật đúng là không có nhớ ra được."
"Là Tống huyện chúa, được bá tánh gọi là Tống nương nương, sự tình ôn dịch ở thành Thái Bình bên kia, chính là vị Tống nương nương này chữa khỏi, Hoàng Thượng chính miệng phong huyện chúa. Đứa con thứ hai của nàng là tân khoa Trạng Nguyên năm nay, việc hôn nhân là Thái Hậu tự mình tứ hôn, Thái Hậu đã quên mất rồi sao?"
Lão thái hậu sửng sốt: "Ngươi nói là đứa trẻ Tống gia kia?"
Ma ma vội nói: "Còn không phải là Tống gia kia sao!"
Lão thái hậu bừng tỉnh đại ngộ: "Trách không được cảm thấy cái tên này quen thuộc, hóa ra Thập Nhất đã từng nhắc tới với ai gia, nói nàng đã cứu mệnh Thập Nhất, Thập Nhất muốn báo ân. Ngẫm lại mười mấy năm qua, Thập Nhất cũng không chịu đi gặp ai gia, vì việc hôn nhân của con trai nàng, lại tới cầu ai gia, xem ra nàng và Thập Nhất có duyên!"
Ma ma gật đầu: "Ai ngờ, nàng lại là đứa con gái bị mất tích hơn hai mươi năm của phủ Bạch quốc công!"
Lão thái hậu do dự một chút: "Năm đó ai gia chỉ gặp qua Bạch Dĩnh một lần, còn là khi nàng rất nhỏ, hiện giờ đã sớm quên bộ dáng."
Ma ma hỏi: "Thái Hậu nương nương sợ là người này mạo danh thay thế?"
Lão thái hậu gật đầu: "Lão muội muội của ai gia năm đó vì ai gia mà phải chịu ủy khuất, ai gia thực xin lỗi nàng, nàng hiện tại thân mình không tốt, ai gia tự nhiên là hy vọng nàng thật sự tìm được con gái ruột của chính mình, ở bên chăm sóc nàng trong quãng đời còn lại."
Ma ma hỏi: "Vậy có cần đi điều tra Tống huyện chúa này hay không?"
Lão thái hậu gật gật đầu, "Ai gia không hy vọng biểu muội này bị người ta lừa!"
Ma ma chạy nhanh an bài đi xuống.
Giờ phút này, bên trong Kỷ phủ, có hắc y vệ tiến vào, thấp giọng bẩm báo tình huống của phủ Bạch quốc công bên kia.
Kỷ Trường An thấp giọng nói: "Dựa theo an bài trước kia đi làm đi."
Hắc y vệ chạy nhanh gật đầu, rời đi.
Thẩm Lận tiến lên hỏi: "Bạch lão phu nhân đã nói cùng Thái Hậu nương nương sao?"
"Viên Viên hôm nay gặp lão thái hậu, lão thái hậu khẳng định sẽ nghĩ biện pháp điều tra thân thế của Viên Viên." Kỷ Trường An nói.
Thẩm Lận có chút lo lắng: "Nếu Trình Vương bên kia quấy nhiễu thì sao?"
Kỷ Trường An cười lạnh, "Vậy làm hắn vô pháp quấy nhiễu!"
Thẩm Lận lập tức hiểu ý của Kỷ Trường An, "Vương Hải bên kia, thuộc hạ sẽ gia tăng áp lực!"
Kỷ Trường An gật gật đầu: "Núi Lộc Cộc bên kia, cũng sắp có tin tức!"
Thẩm Lận thấp giọng nói: "Chỉ mong một nước cờ này của công tử có thể nhẹ nhàng đi xuống."
"Sẽ!" Kỷ Trường An trầm giọng nói, không nhịn được nắm chặt đôi tay.
Tống Đoàn Viên có thể tẩy trắng thân phận hay không, là ở trong nhất cử này!
Qua hai ngày, Thái Hậu hạ chỉ, làm Tống Đoàn Viên tiến cung.
Thân mình của Bạch lão phu nhân đã tốt hơn rất nhiều, lo lắng Tống Đoàn Viên tiến cung không hiểu quy củ trong cung, cũng liền kiên trì một hai phải cùng Tống Đoàn Viên tiến cung.
Tẩm cung Thái Hậu.