Lương Vương nơi nào muốn ăn uống, nhưng vẫn khách khí tiếp nhận chén nhỏ Tống Phúc Tin đưa qua, liếc mắt nhìn xương sườn kia một cái nói: "Sự tình lần trước còn may mà ngươi tới tìm bổn vương, hiện giờ bổn vương có thể hợp tác cùng Thập Nhất, ít nhiều cũng nhờ có ngươi!"
Tống Phúc Tin nói: "Là Lương Vương điện hạ giúp Kỷ công tử và nương thần, chuyện giữa nương thần và Kỷ công tử, người thường không lý giải được, nhưng Lương Vương lại là người có cá tính, hạ quan cảm thấy có thể lý giải duy trì, cho nên mới muốn hợp tác cùng Lương Vương điện hạ!"
Lương Vương bất đắc dĩ cười khổ, đúng vậy, người hắn thích, thế gian này càng không dung!
"Nghe nói nương ngươi và Thập Nhất đã định thời gian thành thân rồi?" Lương Vương hỏi.
Tống Phúc Tin gật đầu: "Nói là tháng 5 năm sau."
Lương Vương thở dài.
Tống Phúc Tin ngước mắt hỏi: "Vương gia vì sao lại thở dài?"
"Lá gan của Thập Nhất cũng đủ lớn, phụ hoàng hiện giờ cái gì cũng chưa có nói, hắn đã tự mình định ngày!" Lương Vương thở dài, "Mấy ngày tới liền phải ăn tết, cộng thêm sự tình Trình Vương, phụ hoàng thiếu phương pháp phân thân, nhưng theo hiểu biết của bổn vương đối với phụ hoàng, phụ hoàng sẽ không dễ dàng để Thập Nhất thành thân như vậy!"
Tống Phúc Tin cười cười: "Thần tin tưởng Kỷ công tử có thể giải quyết, Kỷ công tử có thể bảo vệ tốt cho nương của thần!"
Lương Vương nhìn hắn: "Ngươi có vẻ thập phần tín nhiệm hắn!"
Tống Phúc Tin gật đầu: "Lương Vương điện hạ không phải cũng thập phần tin tưởng Kỷ công tử sao, hiện giờ ba chúng ta là người ở trên cùng một con thuyền, bởi vì chỉ có Lương Vương được đến vị trí kia, về sau nương thần và Kỷ công tử mới có thể sống được an ổn, không phải sao?"
Lời này của Tống Phúc Tin, lập tức đánh tan một ít nghi ngờ còn tồn tại của Lương Vương, hắn cười nói: "Bổn vương tự nhiên tin tưởng Thập Nhất, bổn vương còn dựa vào Thập Nhất giúp bổn vương thượng vị!"
Tống Phúc Tin cười cười, nhìn xương sườn kho tàu trước mặt Lương Vương: "Vương gia không nếm một chút sao?"
Lương Vương vốn định miễn cưỡng nếm một ngụm, không nghĩ tới hương vị thật đúng là không tồi, liên tiếp ăn vài miếng.
Thu Mâu Mâu chỉ chuẩn bị đồ ăn cho một mình Tống Phúc Tin, xương sườn kho tàu cũng chỉ có năm sáu miếng, Tống Phúc Tin thấy Lương Vương thích ăn, cũng liền đặt hết xương sườn vào trong chén hắn.
Lương Vương cúi đầu ăn, xương sườn thực ngọt, trong lòng tuy rằng chua xót, nhưng cũng coi như là trung hoà một chút.
Ăn xong xương sườn, Lương Vương thấp giọng nói: "Ngươi nói bổn vương cưới Mộ Vân Điệp, như thế nào?"
Tống Phúc Tin dừng một chút: "Mộ đại học sĩ ở trong triều có một bộ phận thế lực của chính mình, Lương Vương điện hạ nếu trở thành con rể của ngài ấy, thật là có trợ lực!"
"Vậy được, bổn vương sẽ cưới nàng!" Lương Vương điện hạ gật gật đầu, đứng dậy rời đi.
Tống Phúc Tin ngước mắt nhìn theo, không biết vì sao, trong lòng thế nhưng có chút vắng vẻ.
Tống Phúc Tin không biết chính mình vì sao có cảm giác như vậy, cũng liền chạy nhanh ăn xong cơm do Thu Mâu Mâu đưa, uống xong trà tiếp tục trở về Đô Sát Viện.
Ý chỉ ban hôn tới bên trong Mộ phủ.
Mộ Vân Điệp và Mộ Tư Lí quỳ trên mặt đất tiếp chỉ.
Khi Mộ Vân Điệp nghe được ba chữ Lương Vương phi, trên khuôn mặt nhỏ rốt cuộc cũng có một tia ý cười do thực hiện được.
Như vậy cũng tốt!
Mộ Tư Lí chạy nhanh đứng dậy, thúc giục Mộ Vân Điệp tiếp chỉ.
Mộ Vân Điệp tiến lên tiếp nhận thánh chỉ.
"Chúc mừng Mộ đại nhân, Mộ tiểu thư!" Công công tiến đến tuyên chỉ cười tủm tỉm nói, "Việc hôn nhân này định ở ba tháng sau, còn có ba tháng thời gian, nên chuẩn bị một chút!"
Mộ Vân Điệp nắm lấy khăn, ba tháng, so với Kỷ Thập Nhất thành thân sớm hơn hai tháng, cũng tốt!