"Phúc Tin và Lương Vương vẫn còn ở vùng ngoại ô?" Tống Đoàn Viên có chút lo lắng.
"Có Thẩm Lận đi theo, không có việc gì!" Kỷ Trường An nói.
Tống Đoàn Viên sau đó mới bớt lo lắng, nhớ tới sự tình kiếp trước giữa Tống Phúc Tin và Lương Vương, trong lòng nàng vẫn có chút không yên.
Tống Đoàn Viên đợi nửa buổi tối, thẳng đến khi nghe được Tống Phúc Tin trở về, sau đó mới an tâm.
Sáng sớm hôm sau, Tống Đoàn Viên liền đi nhìn Tống Phúc Tin.
Tống Phúc Tin đang ăn sủi cảo, có chút nóng, thổi thổi, liền nhìn thấy Tống Đoàn Viên mắt trông mong mà nhìn chằm chằm hắn.
"Nương, làm sao vậy?" Tống Phúc Tin đẩy đĩa sủi cảo chiên đến trước mặt Tống Đoàn Viên, "Nương ăn không?"
Tống Đoàn Viên xua xua tay: "Con ăn đi, ta vừa rồi đã ăn qua!"
Tống Phúc Tin buông sủi cảo hỏi: "Nương là muốn hỏi con chuyện tối hôm qua sao?"
Tống Đoàn Viên gật gật đầu: "Lương Vương đối với con có ý xấu, ta lo lắng……"
"Nương lo lắng con sẽ thông đồng cùng với Lương Vương làm bậy?" Tống Phúc Tin hỏi.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, tổng cảm thấy từ này không tốt lắm!
"Nương, nương yên tâm đi, con đã nói rõ ràng với Lương Vương, người con thích chính là Mâu Mâu, đối với Lương Vương chỉ có tôn trọng không có tình cảm khác, nhưng đối với phần tình cảm này của Lương Vương, con cũng tỏ vẻ tôn trọng!" Tống Phúc Tin nói xong, còn nói thêm, "Nương, con đã đáp ứng với Lương Vương, chờ sự tình bên này xử lý xong, con sẽ theo Lương Vương trở về Thiên Thành, có lẽ như vậy, Thiên Cơ Hoàng Đế mới có thể hoàn toàn tín nhiệm nương và Kỷ công tử!"
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, lập tức đứng dậy: "Con có ý gì? Vì sao phải đi về Thiên Thành? Ta không cho phép, ta sao có thể cho phép con đi làm con tin?"
Nếu Thiên Cơ Hoàng Đế thật sự đáp ứng đem thành An Nam làm đất phong cho Kỷ Trường An, muốn Thiên Cơ Hoàng Đế an tâm, đích xác sẽ cần đánh đổi, chuyện này, tối hôm qua Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An cũng nghĩ đến, hai người suy nghĩ nửa ngày, nhưng hôm nay Tống Phúc Tin thế nhưng chủ động nói muốn đi Thiên Thành, đó chính là con tin, Tống Đoàn Viên sao có thể để hắn đi chịu ủy khuất như vậy? Huống chi còn có Lương Vương như hổ rình mồi!
"Nương, tính tình của Thiên Cơ Hoàng Đế khó lường, dù đến cuối cùng thật sự đạt thành hợp tác, thành An Nam trở thành đất phong của Kỷ công tử, trong triều cũng cần một người tín nhiệm đáng tin cậy, con là người được chọn tốt nhất! Huống chi có con ở bên cạnh Lương Vương, thế hắn ra chủ ý, mới có thể giúp hắn đoạt đến vị trí kia!" Tống Phúc Tin nói, "Nương, chuyện này con đã hạ quyết tâm, tin tưởng Kỷ công tử cũng cho rằng như vậy, đây là an bài tốt nhất!"
Tống Đoàn Viên còn muốn nói thêm nhưng Thu Mâu Mâu đã đi tới, Tống Đoàn Viên không tiện nói tiếp, cũng không quấy rầy vợ chồng son dùng cơm, liền trở về phòng chính mình.
Trong phòng, Kỷ Trường An đã xuất phát đi lên trên tường thành, sự tình hôm qua hắn và Lương Vương bàn bạc, hôm nay liền phải thi hành.
Trong lòng Tống Đoàn Viên có việc, nhưng vẫn nhớ lương thực ngoài thành, dù sao còn chưa tới một bước kia, cũng liền tạm áp tâm sự xuống, tiếp tục mang theo đám người Tống thị và Tôn thị gặt lương thực.
Giờ phút này trong doanh trướng, Lương Vương không nhanh không chậm dùng đồ ăn sáng, mặc cho trống trận phía trước vang lên dồn dập, cũng không dao động.
Rốt cuộc, Trình Vương không nhịn được nữa, mang theo người từ phía sau tiến đến.
"Tiểu Tám, tới tới tới, đầu bếp này của tam ca làm canh gà hoành thánh, hương vị không tồi, so với bánh bao do đầu bếp của ngươi làm ngon hơn rất nhiều!" Lương Vương ý bảo Trình Vương đến ăn.
"Tam hoàng huynh, hiện giờ Kỷ Thập Nhất đang cố tình khiêu chiến, Tam hoàng huynh không ứng chiến, ở chỗ này ăn ăn uống uống, là có ý gì?" Trình Vương áp xuống phẫn nộ trong lòng nói.