Tống Đoàn Viên không nhịn được đấm bả vai Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An đắc ý cười, cúi thấp đầu xuống, đôi môi nóng bỏng lại lần nữa dán ở trên môi nàng, Tống Đoàn Viên ngước mắt nghênh đón.
Kỷ Trường An bế Tống Đoàn Viên tiến vào bể tắm.
Cửa phòng đẩy ra, một trận nhiệt khí mờ mịt tràn lan đến, trong hồ nước nóng mờ mịt sương mù và hương hoa, thập phần có tình thú.
Kỷ Trường An giúp Tống Đoàn Viên cởi xiêm y trên người xuống, đặt ở trên vách hồ, ôm Tống Đoàn Viên nhảy vào trong nước.
Trong hơi nước lượn lờ, Tống Đoàn Viên nhìn mỹ nam trước mắt, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.
Tai họa a tai họa!
Kỷ Trường An cũng mỉm cười ngâm ngâm mà nhìn Tống Đoàn Viên, in dấu môi lên nữ nhân.
Tống Đoàn Viên nhìn bộ dáng đắc ý của nam nhân, hai chân treo ở trên eo nam nhân nháy mắt dùng sức, hung hăng kiềm chế eo nam nhân, đôi tay đẩy nam nhân ra, thân mình mềm mại không xương ngửa ra, hai chân buông lỏng, thình thịch một tiếng ngã vào trong hồ nước, trêu đùa Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An bị dẫn hoả, nhanh chóng tiến lên, duỗi tay ra, chân nhỏ bạch ngọc của Tống Đoàn Viên lại bị nam nhân nắm ở trong tay, lập tức kéo nàng trở về, thuận thế kéo vào trong lòng ngực.
Tống Đoàn Viên liền dán ở trên người nam nhân, thân mật đến không có nửa điểm khe hở, tư thế vô cùng ái muội.
Tống Đoàn Viên không nhịn được có chút thẹn thùng, đã lâu không có thân mật như thế.
Kỷ Trường An không đợi Tống Đoàn Viên phản ứng lại đây, đã một tay kéo nữ nhân về phía hắn, cúi đầu, hung hăng hôn lên môi nữ nhân, sau một lúc lâu mới xấu xa mà mở miệng, "Hiện tại còn muốn chạy trốn sao? Có phải cả người đã nóng đến không được hay không?"
Tống Đoàn Viên đỏ mặt, muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn ép tới càng chặt, "chàng đừng nói lời thô tục, không phù hợp hình tượng của chàng!"
Kỷ Trường An cúi đầu hôn lấy môi nàng, "Ta chỉ đối với nàng như vậy!"
Tống Đoàn Viên bị hắn hôn đến xuân tâm nhộn nhạo, thẹn thùng nói, "Biết rồi!"
Kỷ Trường An nhẹ nhàng điểm điểm cái mũi nàng, "Vậy hiện tại còn không phối hợp với ta sao?"
Tống Đoàn Viên ngẩn ra, lập tức xụ mặt làm bộ giáo huấn hắn, "Chàng là đồ háo sắc!"
Kỷ Trường An mới mặc kệ nàng, lập tức áp nàng lên vách hồ.
Tống Đoàn Viên chôn đầu ở trong ôm ấp của nam nhân, mỉm cười hạnh phúc.
Ngày hôm sau, Tống Đoàn Viên liền định ra ngày thành thân của Thẩm Lận và Giang Long.
Ngày thành thân, Giang Long từ vương phủ trực tiếp gả tới Thẩm phủ.
Kỳ thật Thẩm phủ cách không xa.
Giang Long ngồi ở trong phòng tân hôn, có chút bất an nắm tay.
Sau khi nàng thanh tỉnh cũng lục tục nhớ lại một chút sự tình trước kia, nhưng đối với Thẩm Lận, nàng không nói rõ cảm giác.
Mọi người đều nói Thẩm Lận đã giúp nàng tỉnh lại, đối tốt với nàng bao nhiêu, nhưng nàng đều không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ âm thanh của Thẩm Lận, có loại cảm giác quen thuộc không thể hiểu được.
Nàng thật sự đã gả cho người nam nhân này……
Nghe được tiếng mở cửa phòng, Giang Long do dự một chút, xê dịch thân mình về phía bên cạnh.
Thẩm Lận uống lên một chút rượu, trong lòng hắn cao hứng, nhưng lại sợ làm Giang Long sợ, cũng ngồi xuống bên giường, thấy Giang Long đội khăn voan đỏ bất động, cũng liền kéo kéo tay Giang Long làm nũng nói: "Nương tử, ta có thể cởi khăn voan xuống cho nàng không?"