Hách lão nhân gật gật đầu: "Trước mắt xem ra, đích xác không có vấn đề gì quá lớn!"
Chu Cảnh Thiên cũng tán đồng.
"Vậy ý của A Bảo là……" Kỷ Trường An sửng sốt một chút, xoay người muốn đi tìm A Bảo tính sổ, liền thấy A Bảo lệch qua khung cửa, nghiêng đầu bất đắc dĩ nói, "Ý của con là, mẫu thân vẫn có thể mang thai, chúng ta muốn thêm mấy huynh đệ tỷ muội!"
Kỷ Trường An sửng sốt, cực giận đi lên liền phải truy đánh A Bảo, A Bảo cười khanh khách chạy ra.
Tống Đoàn Viên nằm trên giường, ban đầu còn lo lắng thân thể mình sẽ xảy ra khuyết điểm lớn, hiện giờ nghe Hách lão nhân nói không có việc gì, A Bảo còn mở vui đùa như vậy, nàng thật là dở khóc dở cười, trong lòng lại thập phần vui mừng.
Thời điểm sắp ăn tết, là ngày Tống Song Hỉ trở về, lại không có nghĩ đến Tống Song Hỉ đưa tới tin tức, thế nhưng nói sẽ ở lại Dương Lam ăn tết, muốn cảm thụ phong tình Dương Lam.
Tống Phúc Truyền chuyên môn trở về ăn tết, vốn định gặp Tống Song Hỉ, nghe nói Tống Song Hỉ thế nhưng không chịu trở về ăn tết, không nhịn được có chút thất vọng.
"Kỳ thật Tứ tỷ cũng là một vị nữ tử tiêu sái, lần này đi Dương Lam, tỷ ấy nhất định đã cảm nhận được sự tiêu sái và tự do của con trai Dương Lam, không muốn trở lại!" Dương Thanh Ninh nói.
Tống Phúc Truyền mới không tin, hắn biết Tống Song Hỉ yêu tiền nhất, gia sản nàng trước kia kiếm được, đều ở trong căn phòng nhỏ kia của nàng, sao có thể bỏ được không cần!
Dương Thanh Ninh thật sự nói trúng rồi, Tống Song Hỉ chẳng những một năm kia không trở về, năm thứ hai cũng không có trở về, cuối cùng Tống gia lại chờ được tin tức Tống Song Hỉ muốn thành thân.
"Thành thân? Cùng Dương Lam Khả Hãn kia?" Tống Đoàn Viên hỏi.
Tống Phúc Truyền đang đọc thư của Tống Song Hỉ gửi về nhà, hắn dừng một chút, tựa hồ có chút khó có thể tiếp thu, nhưng vẫn gật gật đầu nói: "Đúng vậy…… Nhưng Tứ tỷ không phải nói tỷ ấy đời này đều không thành thân sao, sao đột nhiên lại muốn gả cho người?"
Tống Đoàn Viên nhìn Kỷ Trường An cũng đang vẻ mặt tràn đầy ý cười nói: "Cũng không phải là đột nhiên, Song Hỉ đi Dương Lam đã hai năm rưỡi, đủ chậm!"
Kỷ Trường An gật đầu: "Đúng vậy, Dương Lam Khả Hãn này thật là không có bản lĩnh gì, hơn hai năm, Song Hỉ đã thành gái lỡ thì, mới theo đuổi được!"
Tống Phúc Truyền sửng sốt một chút: "Phụ thân, mẫu thân, hai người đều đoán được?"
Tống Đoàn Viên cười cười: "Lúc ấy thời điểm Song Hỉ đi không tình nguyện như vậy, nhưng tới kỳ hạn lại không trở về, sợ là bên kia có việc hoặc là người khiến nàng vướng bận!"
Tống Phúc Truyền lập tức liền minh bạch, nguyên lai Tống Đoàn Viên đã sớm phỏng đoán ra rồi, cũng là cho Tống Song Hỉ một cơ hội.
"Song Hỉ có thể quên chuyện quá khứ, tìm được hạnh phúc của chính mình, chúng ta hẳn nên cao hứng thay cho tỷ của con!" Tống Đoàn Viên vỗ vỗ bả vai Tống Phúc Truyền, "Bọn họ thành thân, chúng ta cùng đi, thuận tiện nhìn xem phong cảnh Dương Lam bên kia!"
Tống Phúc Truyền lập tức gật đầu: "Đúng vậy, cùng đi, cho Tứ tỷ thanh thế, những người Dương Lam đó, nếu sau này dám khi dễ tỷ tỷ của con, con sẽ đi dẹp yên bọn họ!"
Tống Phúc Truyền mới vừa nói xong, đầu đã bị gõ một chút.
"Mỗi ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, đều sắp làm cha, còn không ổn trọng như thế!"
"Ta sắp làm cha?" Tống Phúc Truyền sửng sốt, chạy nhanh ôm lấy Dương Thanh Ninh.
Dương Thanh Ninh thẹn thùng gật gật đầu.
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn hai người vui mừng một cái, sờ sờ bụng chính mình, một thai này của nàng có thể sinh ra cùng lúc với đứa trẻ của Tống Phúc Truyền hay không?
"Đều tại ngươi, bảo ngươi chú ý ngươi lại không chú ý……" Tống Đoàn Viên âm thầm cấu nam nhân bên người.
Nam nhân bên người chỉ có thể bất đắc dĩ mà cười……
Cũng ở cuối năm này, Thiên Thánh hoàng đế truyền ngôi vị hoàng đế cho Hoa vương, chính mình khôi phục thân phận Lương Vương, tiêu dao sơn thủy, mà đại thần đảm nhiệm phụ tá cho Hoa vương đúng là Tống Phúc Tin.
Toàn văn hết.