Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 300 - Chương 300. Ta Muốn Cưới Tống Đại Cát 2

Chương 300. Ta muốn cưới Tống Đại Cát 2 Chương 300. Ta muốn cưới Tống Đại Cát 2

Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, vẫn tính toán mang theo Tống Phúc Tin đi thành Thái Bình.

Nếu Tống Phúc Truyền muốn đi, vậy nàng cũng mang theo.

Về phần Tống Phúc Quý và đám người Tống Đại Cát, nàng cảm thấy vẫn nên tạm thời lưu lại trong nhà thì tốt hơn, chờ bên kia ổn định lại nói.

Chủ ý đã quyết định, Tống Đoàn Viên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nằm ở trên xe bò của Ngưu đại bá mơ màng sắp ngủ.

“Tống đại nương!” Vừa đến cửa thôn, Tống Đoàn Viên đang ngủ đột nhiên bị một tiếng la làm cho bừng tỉnh.

Tống Đoàn Viên đứng dậy, xoa xoa nước miếng nơi khóe miệng, sau đó mới thấy rõ người đón xe là Nhị Nhân.

“Đứa nhỏ chết tiệt, ngươi không muốn sống nữa sao?” Ngưu đại bá cũng bị hoảng sợ, chỉ vào Nhị Nhân mắng.

Nhị Nhân ngại ngùng cười cười, tiến lên lấy lòng mà đỡ Tống Đoàn Viên xuống, “Tống đại Nương, cháu chờ đại nương đã lâu!”

Tống Đoàn Viên chán ghét hất tay Nhị Nhân, không vui mà nhìn hắn, “Ta còn chưa có già đến mức cần ngươi đỡ! Có chuyện gì?”

Nhị Nhân cười tủm tỉm nói: “Tống đại nương, ông nội của cháu tìm cho cháu một mối hôn sự!”

Tống Đoàn Viên một bên cõng ba lô đi về nhà, một bên gật đầu: “Chuyện tốt, cha mẹ ngươi chết sớm, ông nội ngươi cũng đã lớn tuổi, sốt ruột ôm cháu, tuổi của ngươi cũng không còn nhỏ, thành thân cũng tốt!”

Nhị Nhân lập tức vọt tới trước mặt Tống Đoàn Viên: “Nhưng cháu không thích cô gái kia, cháu chỉ thích Đại Cát, đại nương, ngài gả Đại Cát cho cháu đi!: “

Tống Đoàn Viên lườm Nhị Nhân một cái, tiểu tử này hai tháng vừa rồi vẫn luôn dạo ở bên cạnh Tống Đại Cát, Tống Đại Cát làm gì hắn đi theo làm đó, thậm chí còn không cần tiền công.

Tống Đoàn Viên lúc đầu không có phản đối, nghĩ Tống Đại Cát nếu cũng có ý tứ với Nhị Nhân, bắt đầu một sinh hoạt mới cũng không tồi, nhưng đã hai tháng, Tống Đại Cát thấy Nhị Nhân vẫn luôn trốn.

Tống Đoàn Viên cảm thấy Tống Đại Cát không thích Nhị Nhân.

“Nhị Nhân, ngươi cũng biết tình huống của Đại Cát, chuyện này ta nói không tính!” Tống Đoàn Viên nói.

“Đại nương, sao ngài nói không tính, trước kia khi đại nương gả Đại Cát cho Cẩu gia rất quyết tuyệt, sao bây giờ không thể làm chủ gả Đại Cát cho cháu? Ngài có phải muốn lễ hỏi hay không, cháu bảo ông nội đưa lễ hỏi cho ngài!” Nhị Nhân nói.

Tống Đoàn Viên nhíu mày, nếu Nhị Nhân này thích Tống Đại Cát, nàng có lẽ sẽ hỏi Tống Đại Cát một chút, nhưng lúc này, lời Nhị Nhân nói lại coi Tống Đại Cát như thương phẩm!

“Đại Cát nhà ta nếu muốn gả cho ai, ta không cần một phân tiền lễ hỏi, còn tặng của hồi môn là năm mươi lượng bạc, nhưng tiền đề là, nàng phải muốn gả cho người ta!” Tống Đoàn Viên nói, “Ngươi đã hỏi Đại Cát chưa, nàng có nguyện ý gả cho ngươi không?”

Nhị Nhân sửng sốt, có chút giật mình, nhưng rất nhanh trên mặt liền có tia ngại ngùng, “Đại Cát không muốn phản ứng cháu!”

Tống Đoàn Viên cười lạnh: “Vậy đây là vấn đề của ngươi!”

Nhị Nhân tiến lên nhìn Tống Đoàn Viên: “Đại nương khẳng định là muốn bán Tống Đại Cát với giá cao đúng không, đại nương đừng cho là cháu không biết, ngài muốn lễ hỏi bao nhiêu, ngài nói đi!”

Tống Đoàn Viên cảm thấy Nhị Nhân này không cứu được, biết sớm như vậy, hai tháng trước nàng không nên dung túng.

Ban đầu cho rằng Tống Đại Cát có lẽ có thể gặp được một người thiệt tình yêu thương nàng, hiện tại xem ra……

Tống Đoàn Viên không để ý tới Nhị Nhân, lập tức về nhà.

Nhị Nhân còn muốn đuổi theo, liền thấy Tống Song Hỉ bưng một chậu nước giếng, hắt về phía Nhị Nhân, “Dây dưa đại tỷ ta còn chưa đủ, lại muốn đi dây dưa nương ta có phải hay không? Nhị Nhân, ngươi cho rằng Tống gia chúng ta dễ ức hiếp sao?”

Nhị Nhân bị hắt ướt, tức giận đến run rẩy cả người.

Tống Đoàn Viên kéo Tống Song Hỉ vào nhà.

Trong phòng, Tống Đại Cát đang âm thầm lau nước mắt.

Bình Luận (0)
Comment