Nhưng mặc kệ là Mộ Vân Điệp hay là vị mỹ nữ áo xanh kia, chỉ cần Kỷ Trường An thành thân, tình cảm phu thê tốt, mười năm sau Kỷ Trường An sẽ không thành thân nữa, cũng sẽ không tái ngộ đến sự tình Tống gia bị chém đầu, sẽ không liên lụy hắn mất mạng!
“Tuổi của Kỷ công tử cũng không còn nhỏ, nhìn Mộ tiểu thư cũng phải hai mươi đi, vì sao lại chưa thành thân vậy?” Tống Đoàn Viên hỏi.
“Ai biết được, nhưng là sự tình sớm hay muộn thôi!” Phủ thành phu nhân nói, “Hiện giờ Mộ Tư Lí ở trong triều chính là chiếc bánh thơm, cứ nhìn Lương Vương và Trình Vương muốn mượn sức hắn là biết, Kỷ Thập Nhất muốn làm kinh doanh tốt, tự nhiên phải dựa vào Mộ gia.”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, đúng vậy, lưng dựa vào cây lớn không lo thiếu ăn.
Giờ phút này, trong phòng ở hậu viện tửu lầu Kỷ gia, Kỷ Trường An không vui nhìn Mộ Vân Điệp: “Ngươi vì sao lại tới đây? Ta đã nói rõ cùng ân sư, giữa ta và ngươi không còn liên quan!”
Mộ Vân Điệp vội vàng tiến lên nói: “Chính là bởi vì huynh nói những lời này với cha ta, cha ta mới hỏi ta là đã chọc cho huynh không cao hứng hay sao? Huynh rõ ràng biết hiện giờ cha ta ở trong triều còn cần dựa vào huynh, huynh lại nói với cha ta như vậy, làm cha ta vô cùng lo lắng? Kỷ ca ca, ta đã làm gì không đúng, huynh nói cho ta được không, ta sẽ sửa lại?”
Kỷ Trường An bất đắc dĩ nói: “Việc hôn nhân năm đó, chỉ là ân sư một bên tình nguyện, thuận miệng nhắc tới cùng nương ta, nhà ta cũng không có đáp ứng. Mấy năm nay ân sư dựa vào quan hệ với Kỷ gia, ở trong triều xuôi gió xuôi nước, nói cái gì ta cũng cam chịu, hiện giờ tuổi tác của ngươi đã lớn, nếu lại nói như vậy, sẽ chậm trễ hạnh phúc chung thân của ngươi, ta làm như vậy cũng là vì tốt cho ngươi và ân sư!”
Mộ Vân Điệp lập tức che lỗ tai lại: “Không nghe không nghe, những lời này huynh đã nói mấy lần, ta không muốn nghe!”
Kỷ Trường An nhíu mày, hắn đã nói mấy lần, nhưng Mộ Vân Điệp vẫn luôn đi theo hắn? Nếu không phải nể tình ân sư, hắn……
“Ta đã nói đến nơi đây, ngươi không nghe thì thôi!” Kỷ Trường An không vui, ra lệnh cho Đại Sơn đưa Mộ Vân Điệp đi ra ngoài.
Mộ Vân Điệp nhìn Kỷ Trường An, một cỗ tức giận phun trào ra, nàng thấp giọng nói: “Kỷ Trường An, huynh rốt cuộc vì sao không chịu cưới ta? Mấy năm nay bên cạnh huynh không có nữ nhân nào khác, ngoại trừ bà tử nấu cơm Tống Đoàn Viên kia, huynh ngay cả quận chúa Thiên Linh Lung cũng cự tuyệt, huynh không chịu đón dâu, rốt cuộc là vì sao?”
Vừa nghe Mộ Vân Điệp nhắc tới Tống Đoàn Viên, trong lòng Kỷ Trường An không nhịn được trầm một chút, hắn ngước mắt cười lạnh: “Mộ Vân Điệp, ta lại nói một lần nữa cùng ngươi, ta không đón dâu không quan hệ với bất luận kẻ nào! Ta chưa từng có bảo ngươi chờ ta!”
Mộ Vân Điệp tức giận đến không được, bụm mặt khóc lóc chạy đi ra ngoài.
Trần ma ma bên cạnh Mộ Vân Điệp nhìn lên, không nhịn được thở dài, chạy nhanh đuổi theo.
Mộ Vân Điệp ngồi ở đình hóng gió không ngừng khóc.
Trần ma ma bất đắc dĩ tiến lên nói: “Tiểu thư trước khi tới đây đã nghĩ như thế nào, đều quên rồi sao? Dù là nhìn thấy Tống Đoàn Viên hay là công tử, tiểu thư đều quên mất quyết tâm và sách lược của mình, mỗi lần đều làm đến khó coi như vậy!”
Mộ Vân Điệp thập phần ủy khuất, nhưng hiện tại nàng chỉ có thể dựa vào Trần ma ma.
“Trần ma ma, nương ta qua đời sớm, là ngươi nuôi lớn ta, tâm tư của ta đối với Kỷ ca ca ngươi cũng biết, ta đợi hắn nhiều năm như vậy, nhưng mỗi lần hắn đều lãnh đạm đối với ta, ta sao chịu nổi?” Mộ Vân Điệp đầy mặt ủy khuất dựa vào trên người Trần ma ma.
Trần ma ma lập tức mềm lòng, thấp giọng nói: “Vậy cũng phải nhẫn, nô tỳ cảm thấy tiểu thư có thể thử làm bằng hữu cùng Tống Đoàn Viên!”