Mấy ngày nay, nàng và Tống Đại Cát thường xuyên luyện tập võ thuật mà Giang Long dạy cho bọn họ, coi như bài tập thể dục, thời gian dài cũng có tiến bộ.
“Ta không cần!” Kỷ Trường An thấp giọng nói, trong lòng nín thở.
“Sao có thể không cần được, học chút võ công cũng có thể phòng thân!” Tống Đoàn Viên tận tình khuyên bảo, “Đừng sợ khổ, đừng sợ mệt, ta là một bà già cũng đang học võ đây!”
Kỷ Trường An liếc mắt xem xét Tống Đoàn Viên một cái, bà già? Gương mặt này một nếp nhăn cũng không có, nơi nào giống một bà già?
Kỷ Trường An hòa hoãn nửa ngày, sau đó mới từ trong bữa cơm trưa kinh hồn hòa hoãn lại đây, lên xe ngựa chuẩn bị trở về thành.
Kỷ Trường An vừa lên xe ngựa liền nhắm mắt lại, tựa hồ không muốn nhiều lời cùng Tống Đoàn Viên.
Kỷ Trường An như vậy, Tống Đoàn Viên liền lo lắng, rốt cuộc hôm nay là có việc cầu người ta!
“Kỷ công tử, ngươi nơi nào không thoải mái?” Tống Đoàn Viên không nhịn được dịch lại gần, lời nói ôn tồn nhỏ nhẹ hỏi: “Ngươi nói ra ta mới phán đoán được là vấn đề gì!”
Kỷ Trường An không hé răng, chỉ nhắm mắt lại không nói lời nào.
Tống Đoàn Viên khẽ cắn môi, có phải do giữa trưa nàng đã quá mức ân cần hay không?
Tống Đoàn Viên ngồi trong chốc lát, thấy Kỷ Trường An không chịu để ý đến nàng, đang định dịch trở lại vị trí của chính mình, đầu của nam nhân lại đột nhiên nghiêng một cái, ngã xuống trên vai nàng.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, theo bản năng muốn đẩy Kỷ Trường An ra, lại thấy Kỷ Trường An nhắm mắt, hô hấp ổn định, tựa hồ đã ngủ.
Người ta thật vất vả mới ngủ được, đẩy người ta ra, đánh thức người ta, tâm tình khẳng định sẽ không tốt, tâm tình không tốt, vậy vé kia tự nhiên liền……
Tống Đoàn Viên chỉ đành tiến lại gần hơn, làm cho nam nhân gối thoải mái hơn một ít, trong miệng không nhịn được lẩm bẩm: “Kỷ công tử, ngươi ngủ đi, tỉnh dậy nhớ cho ta tấm vé cuối cùng kia!”
Lông mi Kỷ Trường An hơi hơi run rẩy một chút, sau đó hơi hơi nhếch môi.
Tống Đoàn Viên ngồi trong chốc lát, liền cảm thấy bả vai có chút tê rần, nàng dựng thẳng sống lưng, hơi hơi hoạt động một chút, đầu người nọ liền lập tức trượt xuống.
Tống Đoàn Viên vội vàng vươn hai tay đón lấy.
Tổng không thể vẫn luôn như vậy……
Tống Đoàn Viên chậm rãi đặt đầu của nam nhân ở trên đùi chính mình.
May mắn đùi nàng thô, có thịt, chịu được áp lực.
Kỷ Trường An liền được thoải mái dễ chịu nằm ngủ một giấc an tâm chưa từng có.
Ở cổng lớn Kỷ gia, Đại Sơn ngủ một ngày duỗi duỗi người, chờ công tử nhà mình về tới nhà.
Xe ngựa rốt cuộc dừng lại.
Đại Sơn chạy nhanh tiến lên nhấc màn che, liếc mắt một cái liền thu hết hình ảnh Kỷ Trường An nằm ngủ ở trên đùi Tống Đoàn Viên vào đáy mắt.
“Này……” Đại Sơn lập tức hóa đá.
Hắn đã cảm thấy một năm nay công tử của bọn họ không bình thường, nhưng hắn trăm triệu không dám suy nghĩ đến phương diện kia, rốt cuộc Tống Đoàn Viên đã làm bà nội!
Nhưng dù cho Tống Đoàn Viên có lớn tuổi, như vậy cũng thật sự không nên!
Tống Đoàn Viên cảm thấy được khác thường, chạy nhanh mở mắt.
Lúc này Kỷ Trường An đã tỉnh, đầu đã rời khỏi trên người Tống Đoàn Viên, không vui mà nhìn Đại Sơn quấy rầy chuyện tốt của hắn.
“Công tử, công tử, ngài không có việc gì chứ?” Đại Sơn chạy nhanh tiến lên hỏi, “Là thân mình không thoải mái bị té xỉu sao?”
Bằng không, sao lại ngủ ở trên người Tống đại nương!