“Nói chuyện gì?” Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút.
Nàng và Hách Ly Cung vừa mới gặp nhau, ở trên xe ngựa nói nói mấy câu, sau đó cũng không nói gì nữa!
Kỷ Trường An nhíu mày, hai người đã quên nói cái gì sao? Không biết nói cái gì, lại khiến hắn ở bên ngoài xe ngựa đợi hết thời gian một chén trà nhỏ?
Hắn nhớ rõ, khi Tống Đoàn Viên và hắn ngồi cùng xe, nàng chỉ biết nhàm chán mà ngủ!
Tâm tình Kỷ Trường An rầu rĩ, đứng dậy liền đi.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, nàng đã nói sai gì sao?
Tống Đoàn Viên tổng cảm thấy tính cách Kỷ Trường An có chút kỳ quái.
Từ sau ngày ấy, Hách Ly Cung phảng phất giống như ăn vạ ở Kỷ gia , một ngày ba bữa cơm đúng giờ xuất hiện ở trên bàn ăn Kỷ Trường An.
Bởi vì Tống Đoàn Viên vẫn luôn phụ trách bưng đồ ăn tới cho Kỷ Trường An, Hách Ly Cung mỗi lần đều sẽ nhân cơ hội nói một chút chuyện hôm nay hắn đi ra ngoài gặp được cùng Tống Đoàn Viên, thường xuyên sẽ chọc cho nàng không nhịn được cười.
Mặt Kỷ Trường An liền càng ngày càng đen.
Hôm nay, Hách Ly Cung lại đúng giờ xuất hiện ở trên bàn ăn.
Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Hách Ly Cung một cái: “Ngươi rốt cuộc khi nào mới đi?”
Hách Ly Cung ngước mắt cười cười: “Tạm thời sẽ không đi, bởi vì ta phát hiện Ngọc dược phường trong thành có chút vấn đề!”
“Vấn đề gì?” Kỷ Trường An còn nhớ rõ đã đề cử Tống gia cho Đàm chưởng quầy, nếu Ngọc dược phường có vấn đề gì, Tống gia có thể nào sẽ chịu liên lụy hay không?
“Cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng tổng cảm thấy có chút kỳ quái, dù sao ta ở chỗ ngươi ăn ngon ngủ ngon, so với trở về nghe ông già lải nhải vẫn tốt hơn, cho nên ta muốn ở lại thêm mấy ngày.” Hách Ly Cung lười biếng mà nói, lại liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, “Ngày ấy Tống Đoàn Viên nói làm đậu phụ thúi, ta cũng muốn nếm thử!”
Kỷ Trường An nhíu mày, đậu phụ thúi mà hắn tâm tâm niệm niệm, đây là lần thứ ba làm, hắn rốt cuộc cũng được ăn đến, kết quả lại chạy ra một kẻ đoạt đồ ăn với hắn!
“Nhà ta lại không phải khách điếm, ngươi tổng không thể cứ ăn vạ không đi như vậy!” Đôi tay Kỷ Trường An giao nắm ở trước ngực, không khách khí đuổi người.
Hách Ly Cung liếc mắt nhìn hắn một cái: “Quả thật là thương nhân, muốn đòi phí ăn ở? Một ngàn lượng có đủ hay không?”
Hách Ly Cung lập tức lấy ra ngân phiếu một ngàn lượng bạc.
“Bổng lộc của Hách đại nhân rất cao!” Kỷ Trường An cười lạnh.
“Không cao không cao, chỉ là khám bệnh cho mấy vị nương nương trong cung, nên được ban thưởng một chút!” Hách Ly Cung cười nói.
Kỷ Trường An hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói cái gì, đã ngửi thấy một cỗ mùi thối.
“Mùi gì vậy?” Kỷ Trường An nhíu mày, che mũi.
Hách Ly Cung cũng ghét bỏ bịt mũi, thuận đường lấy ngân phiếu trở về, “Hoàn cảnh này mà muốn đòi một ngàn lượng bạc sao!”
“Thích ở thì ở!” Hai người đang đánh nhau bằng miệng, Tống Đoàn Viên liền bưng một hộp đồ ăn tiến vào, đặt hai đĩa đậu phụ thúi ở trước mặt hai người.
Kỷ Trường An ngửi thấy hương vị kia liền nghĩ tới món bún ốc, lập tức xoay đầu đi: “Đây là cái gì?”
“Ngươi không phải nói đã từng mơ thấy đậu phụ thúi sao, đây là đậu phụ thúi!” Tống Đoàn Viên kỳ quái liếc mắt nhìn Kỷ Trường An một cái.
Kỷ Trường An muốn ăn đậu phụ thúi, lúc vừa mới nhận thức đã đề ra, trước kia nàng đã làm hai lần, đều bởi vì hắn đột nhiên rời đi không ăn được, hiện giờ rốt cuộc đã làm được, sao lại ghét bỏ?
Kỷ Trường An vừa nghe nói đây là đậu phụ thúi, chạy nhanh liếc mắt nhìn một cái, do dự một chút, vẫn cầm lấy đũa gắp lên.
“Kỷ Trường An, ngươi ăn đậu phụ mốc sao?” Hách Ly Cung nhìn thấy liền không nhịn được kêu to.
“Câm miệng, ngươi không ăn ta ăn!” Đậu phụ thúi này Tống Đoàn Viên lên men đã lâu, vốn là nàng và Kỷ Trường An mỗi người một đĩa, ai biết Hách Ly Cung đột nhiên tới ăn ké, nàng liền không có phần.