Kỷ Trường An nghe xong, không nhịn được thở dài một hơi.
Xem ra càng muốn tránh, càng không tránh khỏi!
Tống Đoàn Viên vẫn dây dưa cùng Thiên An Các.
Những lời này cũng là lời Tống Đoàn Viên định nói, bởi vì sáng sớm ngày hôm sau, Tống Phúc Truyền tỉnh lại.
Tống Phúc Truyền tỉnh, Tống Đoàn Viên tự nhiên cao hứng, theo Chu Tế Tân đi cảm tạ Chu Cảnh Thiên.
Chu Cảnh Thiên là dùng nội lực tự thân thi châm, tựa hồ hao phí rất nhiều tinh lực, sáng sớm ngày hôm sau sắc mặt vẫn không tốt.
“Chu trưởng quán, trông ngài tựa hồ rất mệt, thật sự quá vất vả cho ngài!” Tống Đoàn Viên tiến lên nói, “Đây là canh bổ khí nấu cho ngài, ngài thử một chút xem!”
Chu Cảnh Thiên liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: “Ngươi nhìn thấy được là chân khí của ta không đủ sao?”
Tống Đoàn Viên vội vàng gật đầu: “Ta có thể căn cứ vào tướng mạo của người để xem bệnh, có vài loại bệnh biểu hiện ở trên tướng mạo!”
Chu Cảnh Thiên lập tức nổi lên hứng thú: “Ngươi nói thử xem.”
Tống Đoàn Viên cười nói: “Tỷ như câu nói ‘thận mệt mắt đen’, chính là nói trước mắt có khí sắc khô ám là do thận bị mệt. ‘Phổi nóng sẽ đỏ’, có nghĩa là phổi nóng ở dưới mũi sẽ biểu hiện ra màu đỏ. ‘Gan kém hai mắt mọc mụn’, gan ngũ hành thuộc mộc, lông mày ngũ hành cũng thuộc mộc, lông mày bị mọc mục vì cơ năng của gan quá mức mệt nhọc. Mà ‘hàn suyễn hai gò má đen’, chính là nói người có xương gò má đen dễ dàng bị hàn suyễn.”
Chu Cảnh Thiên liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: “Ta không nhớ rõ Hách sư huynh còn hiểu thuật ngũ hành!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, không nghĩ tới Chu Cảnh Thiên thế nhưng lập tức nghe ra đều là có quan hệ cùng ngũ hành, nàng cười nói, “Đây cũng là trước kia ta đọc được từ một quyển sách.”
Chu Cảnh Thiên gật gật đầu: “Trước kia ta còn cảm thấy kinh ngạc, Hách sư huynh luôn luôn không muốn thu đồ đệ, vì sao đột nhiên lại thu ngươi làm đồ đệ, hơn nữa còn là một nữ đồ đệ, hiện tại ta cũng nhìn ra được vài phần, ngươi thật sự là có thiên phú hơn so với Cung nhi!”
Tống Đoàn Viên vội nói: “Ở trước mặt Chu trưởng quán, ta chỉ là múa rìu qua mắt thợ!”
“Ngươi thật sự thập phần không tồi!” Chu Cảnh Thiên liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, hỏi, “Thuật khí hải châm cứu của ta, ngươi có muốn học không?”
Chu Cảnh Thiên vừa hỏi, Tống Đoàn Viên sửng sốt, Chu Tế Tân cũng sửng sốt.
“Sư huynh, đây chính là mật học sư phụ truyền cho huynh, huynh ngay cả ta cũng không chịu dạy, sao lại muốn dạy cho nương tử Tống gia?” Chu Tế Tân không nhịn được hô.
Tống Đoàn Viên giật mình, thậm chí có chút sợ hãi.
Trước kia đi Thiên Thành, nàng và Chu trưởng quán chỉ gặp mặt một lần, chào hỏi, sau đó liền vẫn luôn ở trong Thiên An Các, giao tiếp nhiều nhất là Chu Tế Tân. Lần này Chu Cảnh Thiên toàn lực tới, nàng đã thập phần cảm kích, như thế nào còn có thể xa xỉ học cả thuật khí huyết châm cứu?
“Những gì sư phụ dạy cho ngươi, cũng đủ cho ngươi học!” Chu Cảnh Thiên nhàn nhạt nói, “Trước kia, thời điểm ta và Hách sư huynh cùng nhau học y đã nói qua, Hách sư huynh thiên về dược, mà ta thiên về châm cứu, nếu có người có thể kết hợp ưu thế của hai người, cũng coi như có thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của ân sư!”
Chu Tế Tân hổ thẹn rũ mi mắt xuống : “Mấy sư huynh đệ chúng ta, tư chất đều không bằng sư huynh Lam Lẫm, cho nên sư phụ chỉ có thể chia y dược, châm cứu, độc vật ra dạy theo trọng điểm. Hai vị sư huynh phân biệt kế thừa y dược và châm cứu, nếu có thể kết hợp hai người, có lẽ sẽ có được ba thành công lực của sư phụ.”
Tống Đoàn Viên sửng sốt: “Hóa ra ngài không phải đại sư huynh, còn có một vị sư huynh tên Lam Lẫm?”