Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 400 - Chương 400. Đó Chính Là Thành Thân Cũng Không Có Gì Tốt (2/2)

Chương 400. Đó chính là thành thân cũng không có gì tốt (2/2) Chương 400. Đó chính là thành thân cũng không có gì tốt (2/2)

Tống Đoàn Viên nhìn khối thịt kia một chút, có thăn bò, nạm bò, nàng nghĩ nghĩ, dùng nạm bò hầm canh khoai tây, thăn bò xào hành tây, lại làm bánh rán hành.

Tống Phúc Tin ngủ một giấc tới buổi tối, thẳng đến khi Tống Đại Cát bưng đồ ăn cho hắn, hắn sau đó mới rời giường.

“Nương đâu?” Tống Phúc Tin một bên ăn một bên hỏi.

“Đi đưa cơm cho Kỷ công tử rồi!” Tống Đại Cát nói, ngồi ở trong bóng râm nhìn Tống Phúc Tin.

Hôm nay Thiên An Các nghỉ, nàng nhớ Tống Đoàn Viên, cũng liền tới Kỷ gia, lại vừa lúc đụng tới Tống Đoàn Viên chuẩn bị đi đưa cơm Kỷ công tử, liền đem đồ ăn của Tống Phúc Tin giao cho nàng.

Nhưng quan hệ giữa Tống Đại Cát và Tống Phúc Tin luôn luôn thập phần lãnh đạm, cho nên hai người dù có ngồi cùng nhau, cũng không có lời gì để nói.

Tống Phúc Tin dừng một chút, đột nhiên ngước mắt nhìn Tống Đại Cát: “Tỷ cảm thấy Kỷ công tử là người như thế nào?”

Tống Đại Cát sửng sốt một chút: “Rất tốt!”

Tống Phúc Tin lại hỏi: “Vậy vì sao hắn không thành thân?”

Tống Đại Cát cười cười: “Tỷ không biết, nhưng tỷ biết dù có thành thân cũng không có gì tốt!”

Tống Phúc Tin sửng sốt một chút, biết trong lòng Tống Đại Cát kỳ thật có oán hận với hắn.

Trước kia, chi tiêu lớn nhất của Tống gia chính là học phí của Tống Phúc Tin, lễ hỏi của Tống Đại Cát đã dùng để nộp học phí cho hắn, tiền Tống Song Hỉ bán mình cũng cho hắn nộp học phí.

Trước kia ở trong nhà, ngoại trừ Tống Phúc Quý nguyện ý nói với hắn mấy câu, mấy huynh đệ tỷ muội còn lại đều không để ý tới hắn.

Lúc ấy hắn cảm thấy hắn ưu tú, huynh đệ tỷ muội ghen ghét, cho nên hắn cũng không để ý, hiện giờ hắn mới hiểu được, không ai nguyện ý dùng nhân sinh của chính mình lót đường cho người khác.

“Sự tình trước kia, thực xin lỗi!” Tống Phúc Tin thấp giọng nói, “trước kia bởi vì đệ đọc sách, mặc kệ tỷ và Song Hỉ đều chịu khổ!”

Tống Đại Cát sửng sốt một chút, nàng không có nghe lầm chứ, Tống Phúc Tin từ nhỏ đến lớn chỉ thích chỉ huy vênh mặt hất hàm sai khiến phân phó nàng làm việc, thế nhưng nói xin lỗi nàng?

Sau một câu thực xin lỗi, Tống Đại Cát đột nhiên tiêu tan, nàng thấp giọng nói: “Đệ đọc sách giỏi, là hy vọng của Tống gia, cha mẹ thiên vị đệ cũng là phải!”

“Trước kia cha mẹ thiên vị đệ, đệ cũng coi sự hy sinh của các huynh đệ tỷ muội là việc bình thường, hiện giờ đệ đã hiểu, huynh đệ tỷ muội không phải dùng để hy sinh làm đá kê chân cho đệ, mà là nâng đỡ nhau lớn lên.” Tống Phúc Tin nói.

Tống Đại Cát ngước mắt, ánh mắt thậm chí kinh ngạc, nàng trước kia vẫn luôn không có nói chuyện cùng Tống Phúc Tin, không nghĩ tới đại ma vương thứ hai của Tống gia, thế nhưng đã hoàn toàn thay đổi.

Cũng đúng, đại ma vương thứ nhất như nương nàng còn thay đổi, Tống Phúc Tin tự nhiên cũng có khả năng thay đổi.

“Nhanh ăn cơm đi, lạnh sẽ không ngon, nương bảo đệ ăn nhiều thịt một chút, nói là ăn thịt bò có sức lực!” Tống Đại Cát rũ mi mắt xuống, che giấu ướt át trong đó, thấp giọng nói.

Tống Phúc Tin gật gật đầu.

Ngày thứ hai lại đi thi, lần này Tống Đoàn Viên không còn khẩn trương nữa, đứng ở cửa nhìn Tống Phúc Tin tiếp thu kiểm tra xong đi vào.

Lục Kiều Ân đi đến trước mặt Tống Đoàn Viên, hành lễ.

Tống Đoàn Viên cười cười: “Mau đi đi, đừng để chậm trễ thi cử!”

Lục Kiều Ân gật gật đầu, xoay người rời đi.

Trận khảo thí thứ hai lại kết thúc.

Tống Đoàn Viên tuy rằng không hỏi Tống Phúc Tin thi như thế nào, nhưng có thể nhìn ra hắn có vài phần định liệu trước.

Mỗi lần thi xong, Lục Kiều Ân lại đi đến trước mặt Tống Đoàn Viên vấn an hành lễ, thập phần ngoan ngoãn, thường xuyên qua lại, Tống Phúc Tin và Lục Kiều Ân lại trở thành bằng hữu

Tràng khảo thí thứ ba rốt cuộc cũng kết thúc, nhưng Tống Phúc Tin vừa ra tới, thần sắc liền thập phần ngưng trọng.

Đi theo phía sau Tống Phúc Tin là Lục Kiều Ân.

Bình Luận (0)
Comment