Tống Đoàn Viên chậm rãi vươn tay tới, tựa hồ muốn đụng vào mặt Kỷ Trường An.
Hô hấp của Kỷ Trường An lập tức ngừng lại, hắn chớp chớp mắt nhìn Tống Đoàn Viên.
Khi ngón tay của Tống Đoàn Viên đã sắp chạm tới……
“Hắt xì!” Đột nhiên, Tống Đoàn Viên không nhịn được hắt xì.
Kỷ Trường An nhắm hai mắt lại.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” Tống Đoàn Viên vội vàng hít hít mũi, lại dùng tay áo chính mình giúp Kỷ Trường An xoa xoa nước miếng trên mặt.
Kỷ Trường An bất đắc dĩ rũ mắt, cởi áo choàng trên người xuống, khoác lên cho Tống Đoàn Viên.
Tối hôm qua ra cửa sốt ruột, Tống Đoàn Viên chỉ mặc một cái áo đơn, lăn lộn cả đêm, hiện giờ yên tĩnh, liền có chút lạnh.
Tống Đoàn Viên kéo kéo xiêm y của Kỷ Trường An, vừa muốn nói lời cảm tạ, Kỷ Trường An đã không nhịn được đánh hắt xì.
Tống Đoàn Viên bất đắc dĩ thở dài, còn nói thân mình chính mình không yếu, không phải……
“Khoác cùng nhau đi!” Tống Đoàn Viên giơ áo choàng ra, phân một nửa cho Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An vốn định cậy mạnh, nhưng nhìn thấy Tống Đoàn Viên mở ra ‘ôm ấp’, lập tức hít hít mũi, khóe môi không ức chế được nhếch lên, lập tức kéo một bên áo choàng, cùng Tống Đoàn Viên ngồi song song với nhau.
Giữa hai người chỉ cách hai mươi centimet.
Tống Đoàn Viên còn cảm thấy có chút lạnh, nhìn nhìn khoảng cách kia, không nhịn được cọ cọ gần vào người Kỷ Trường An, khiến khoảng cách ngắn lại thành hai centimet.
Một bàn tay của Kỷ Trường An gắt gao nắm chặt mép áo choàng, một mặt cảm thụ nhiệt độ trên người Tống Đoàn Viên.
Thân mình của Tống Đoàn Viên tựa hồ càng ngày càng nóng, có phải bởi vì cùng hắn trai đơn gái chiếc khoác chung một kiện áo choàng hay không……
Khóe miệng Kỷ Trường An càng ngày càng nhếch cao, ánh mắt có chút thẹn thùng trốn tránh, vừa muốn nói chuyện, liền nghe thấy Tống Đoàn Viên ở bên cạnh nói: “Có phải còn lâu nữa mới đến nha môn hay không? Ta có hơi chút buồn ngủ, ta muốn ngủ một giấc!”
Tống Đoàn Viên nói xong, liền nhắm mắt lại, vốn định dựa vào thùng xe, kết quả đầu lệch một cái, liền ngã vào trong lòng ngực Kỷ Trường An.
Tống Đoàn Viên cảm thấy không thỏa đáng, nhưng mí mắt quá trầm, như thế nào cũng không mở ra được, lập tức liền ngủ say.
Kỷ Trường An vốn đang mỹ mỹ, chờ đến khi nữ nhân dựa vào trong lòng ngực hắn ngủ, hắn lập tức liền sửng sốt.
Lại ngủ, nữ nhân này khi đi cùng Hách Ly Cung có thể nói suốt một đường, vì sao ở bên hắn chỉ có thể nhàm chán mà ngủ?
Kỷ Trường An méo miệng, trong lòng ủy khuất, nhưng lại vẫn ngồi thẳng sống lưng không dám động.
Nếu động, thì ngay cả chút phúc lợi này cũng không có!
Xe ngựa rốt cuộc đã tới nha môn, ‘chiến trường’ của Tống Đoàn Viên cũng từ bả vai Kỷ Trường An trượt tới trên đùi hắn.
Kỷ Trường An choàng hết áo choàng lên trên người Tống Đoàn Viên.
Xe ngựa dừng lại, nhưng Tống Đoàn Viên lại không có một chút dấu hiệu tỉnh lại.
“Công tử, đã tới!” Đại Sơn ở bên ngoài thúc giục.
“Chờ chút!” Kỷ Trường An nói.
Đại Sơn lại không dám hé răng.
Tống Đoàn Viên cảm giác chính mình đã ngủ một giấc thật dài, chiếc gối đầu thoải mái xưa nay chưa từng có, còn mang theo độ ấm……
Tống Đoàn Viên lập tức ý thức được cái gì, mở mắt, cảm nhận được hai chân nam nhân, nàng chạy nhanh bò dậy, nhìn vệt nước miếng trên đùi nam nhân ……
Vị trí này, sẽ làm người nghĩ nhiều……
Kỷ Trường An mở mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, lại nhìn nhìn vệt nước miếng trên đùi chính mình, lập tức nhắm hai mắt lại.
Tống Đoàn Viên đứng dậy, dùng tay nhẹ nhàng lau hai cái, xác định làm không được, sau đó lén lút ngước mắt nhìn về phía Kỷ Trường An.
Thấy Kỷ Trường An còn ngủ, Tống Đoàn Viên xoa xoa ngực, lại nhấc màn che lên nhìn ra ngoài.
Đã đến nha môn, Đại Sơn ngồi ngủ gật ở phía trước.