Chương 489: Thân phận kém đích xác thực cách xa (1/2)
Tống Đoàn Viên vội vàng cúi đầu, Kỷ Trường An lại lập tức ngồi xuống đối diện Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên ngẩng đầu lên, cười tủm tỉm nhìn về phía Kỷ Trường An: “Kỷ công tử, ngươi cũng tới ăn cơm sao?”
“Đúng vậy!” Kỷ Trường An gật gật đầu, nhìn thoáng qua bốn món ăn trước mặt Tống Đoàn Viên, “Xem ra Tống đại nương thật là kiếm được nhiều bạc, ăn hẳn cung đình tứ tuyệt!”
Tống Đoàn Viên vội vàng xua tay: “Không có tiền không có tiền, chỉ là gọi sai đồ ăn, không có biện pháp……”
Tống Đoàn Viên đang nói, vị nữ tử áo xanh kia đã đi tới, xa xa đứng chờ Kỷ Trường An.
Tống Đoàn Viên chuyển mắt nhìn về phía nữ tử áo xanh kia, mắt to, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay, đích xác có vài phần giống cô bé trong bức hoạ.
Kỷ Trường An nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, không có nói gì nữa, chỉ đứng dậy cùng nữ tử áo xanh kia rời đi.
Tống Đoàn Viên ghé vào trên lan can lầu hai, nhìn Kỷ Trường An săn sóc nhấc màn xe lên cho nàng kia.
Nữ tử lên xe ngựa.
Kỷ Trường An lên ngựa, tựa hồ muốn đích thân đưa nữ tử trở về.
Tống Đoàn Viên sâu kín mà thở dài, trong lòng có tư vị nói không nên lời, nhìn bốn món ăn trước mắt, lập tức liền không có tâm tình ăn uống.
Nhưng Tống Đoàn Viên cảm thấy, vẫn nên đích thân xác minh một chút lại nói.
Nếu vị quận chúa áo xanh kia thật là người Kỷ Trường An yêu mà không có được, vậy nàng liền giúp hắn ra chủ ý, thành toàn hắn và vị quận chúa áo xanh kia.
Rốt cuộc Kỷ Trường An cũng giúp nàng nhiều như vậy.
Tống Đoàn Viên không ăn được bao nhiêu, chỉ đành đóng gói, nghĩ đưa đi cho Tống Phúc Tin.
Cơm canh tốt như vậy, cũng phải để Tống Phúc Tin cải thiện thức ăn một chút!
Thời điểm Tống Đoàn Viên đưa đồ ăn xong trở về đã khuya, trong phòng sách của Kỷ Trường An vẫn còn sáng đèn.
Tống Đoàn Viên gõ gõ cửa, bên trong truyền đến âm thanh của Kỷ Trường An, Tống Đoàn Viên cũng liền mở cửa đi vào.
Kỷ Trường An đang tính sổ, ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, hỏi: “Có việc gì sao?”
Tống Đoàn Viên tiến lên nói: “Sự tình hôm nay cảm ơn ngươi, ngươi từ Lương Vương bên kia mang người ra tới, có phải thực khó xử hay không?”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Vẫn ổn! Chỉ là ta không rõ, Lương Vương đi Quốc Tử Giám mượn sức cử nhân, cũng là hành vi bình thường, vì sao ngươi nôn nóng sợ hãi như thế?”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, Kỷ Trường An nhìn ra sự sốt ruột sợ hãi của nàng?
Tống Đoàn Viên cắn cắn môi, thấp giọng nói: “Ta sợ Phúc Tin bị Lương Vương mượn sức!”
Kỷ Trường An cười nói: “Hiện tại trong triều chia làm hai phái Lương Vương và Trình Vương, không phải người của Lương Vương chính là Trình Vương, nếu không thuộc về phái nào, đến cuối cùng càng không có kết cục tốt!”
“Ta hy vọng Tống Phúc Tin đi theo Trình Vương!” Tống Đoàn Viên lập tức nói, ít nhất phải đi con đường không giống kiếp trước.
“Ngươi tín nhiệm Trình Vương như vậy?” Kỷ Trường An ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên gật gật đầu: “Nếu phải lựa chọn giữa Trình Vương và Lương Vương, ta lựa chọn Trình Vương!”
Tống Đoàn Viên cũng hy vọng Kỷ Trường An hoàn toàn trở thành người của Trình Vương, sau đó mới có thể cùng Lương Vương phân chia rõ giới hạn.
Kỷ Trường An trầm mặc một chút.
“Hôm nay vị quận chúa áo xanh kia, là người của Lương Vương hay là Trình Vương?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Kỷ Trường An sửng sốt một chút: “Ngươi nói Thiên quận chúa?”
Quận chúa họ Thiên, xem ra thật là hoàng tộc, quận chúa chính thức không sai!
Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
“Nàng là người Trình Vương!” Kỷ Trường An nói, “phụ vương nàng là Lỗ Thân vương, thân huynh đệ của đương kim hoàng thượng.”
Hóa ra thật là quận chúa hoàng tộc.
Một người là hoàng tộc quận chúa, một người là nam nhân của Lương Vương, thân phận đích xác kém xa.