“Không thể tưởng được, Tống phu nhân chỉ là một thôn phụ nho nhỏ, thế nhưng có chí hướng vĩ đại như vậy, trách không được Tống Giải Nguyên ưu tú như thế!” Mộ Tư Lí cười tủm tỉm nói, “Chỉ là có triều đình khen ngợi, vậy không phải càng có lợi cho Tống phu nhân sớm ngày đạt thành thanh danh thần y có một không hai?”
Tống Đoàn Viên ngước mắt cười nói: “Mộ đại nhân, trước không nói đứa con này của ta còn chưa có trúng Trạng Nguyên, dù có trúng Trạng Nguyên, ta cũng không thể trở thành thần y có một không hai. Không có cống hiến liền không cần đội chiếc mũ lớn như vậy, chúng ta đến từ nông thôn, không có dã tâm lớn như vậy, cũng không đáng để Mộ đại nhân chú ý như thế!”
Sắc mặt Mộ Tư Lí thay đổi một chút.
Đích xác, nếu không phải Mộ Vân Điệp nhắc tới nữ nhân bên người Kỷ Trường An này, hắn cũng tuyệt đối sẽ không đi chú ý Tống Phúc Tin.
Tống Phúc Tin tuy rằng học vấn giỏi, nhưng chỉ tính Giải Nguyên của các thành, trong Quốc Tử Giám đã có hai mươi mấy vị, căn bản Tống Phúc Tin cũng không nổi bật.
Mộ Tư Lí hôm nay mở miệng thử, lại không có nghĩ đến lời nói của Tống Đoàn Viên là trong bông có kim, giống như hắn thật sự có vẻ có chút cố tình.
Kỷ Trường An lúc này đã sớm nhìn ra tâm tư Mộ Tư Lí, hắn thấp giọng nói: “Ân sư đây là đang tiết lộ kết quả thi đình sao?”
Mộ Tư Lí sửng sốt, lập tức nói: “Không dám!”
“Vậy là tốt rồi!” Kỷ Trường An cười nói, “Ân sư vừa mới thoát thân, vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt!”
Mộ Tư Lí nhàn nhạt gật gật đầu.
Kỷ Trường An đưa Mộ Tư Lí đi ra ngoài.
Tống Đoàn Viên nhìn bóng dáng Mộ Tư Lí, trong lòng tràn ngập hoài nghi, Mộ Tư Lí là một quan lớn, sao sẽ hạ mình nói nhiều với mẫu thân của một Giải Nguyên nho nhỏ như vậy?
Mộ Tư Lí đi tới cửa, do dự một chút ngoái đầu nhìn lại Kỷ Trường An ở phía sau: “Việc hôn nhân giữa ngươi và Điệp Nhi, ngươi vẫn nên suy xét một chút!”
Kỷ Trường An ngước mắt: “Ân sư, ta thật sự chỉ coi sư muội như muội muội ruột thịt, không có tâm tư khác!”
Mộ Tư Lí nhíu mày, trực giác mà ngước mắt nhìn về phương hướng trung viện.
Trong lòng Kỷ Trường An căng thẳng, còn nói thêm: “Học sinh thật sự không có tính toán thành thân!”
Mộ Tư Lí nhàn nhạt nói: “Mặc kệ như thế nào, chuyện này ngươi vẫn nên nghĩ một chút đi!”
Mộ Tư Lí xoay người tiến vào xe ngựa.
Kỷ Trường An nhìn xe ngựa Mộ Tư Lí rời đi, ánh mắt càng ngày càng âm trầm.
Mộ Tư Lí trở lại Mộ gia, Mộ Vân Điệp liền chạy nhanh ra đón, “Cha, sự tình đã làm thỏa đáng chưa?”
Mộ Tư Lí lạnh mặt, “Kỷ Thập Nhất thật sự là dầu muối không ăn, ngay cả lão phu nói cũng không chịu nghe vào!”
Mộ Vân Điệp gấp giọng hỏi: “Cha có ám chỉ với huynh ấy những lời đó không?”
Mộ Tư Lí nhíu mày: “Lão phu dù sao cũng là ân sư của hắn, trưởng bối của hắn, Tống Đoàn Viên kia lại là thân phận như vậy, nếu là con hiểu lầm, lão phu nói ra lời như vậy, thập phần không thích hợp! Nhưng con yên tâm, vừa rồi lão phu đã nghĩ ra một biện pháp khác.”
Mộ Vân Điệp hỏi: “Biện pháp gì?”
“Tống Phúc Tin thật là tài hoa hơn người, bài viết về đường sông kia thập phần sâu sắc, phảng phất như tự mình đã từng trị thủy, rất được quan chủ khảo tôn sùng, sau này văn chương còn tới Hộ Bộ, ngay cả Hoàng Thượng cũng nghe thấy chuyện này, cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tống Phúc Tin sẽ tiến vào tiền tam giáp. Bao năm qua, mẫu thân của tiền tam giáp đều sẽ được phong thưởng, long trọng nhất là mẫu thân của Trạng Nguyên, sẽ được phong cáo mệnh phu nhân, con nói nếu Tống Đoàn Viên trở thành cáo mệnh phu nhân, dù cho nàng có câu dẫn Kỷ Thập Nhất, cũng đâu có thể thân thủ huỷ hoại tiền đồ của con trai nàng chỉ để ở bên Kỷ Thập Nhất?” Mộ Tư Lí nói.