“Quản gia, người vẫn còn chờ ở ngoài cửa, làm sao bây giờ?” Bảo vệ cửa hỏi.
Quản gia thở dài: “Vừa rồi nghe bà tử trong phủ nói, Tống đại phu nghe được tin tức Hách thần y qua đời thực thương tâm, lúc này đang nhốt chính mình ở trong phòng, nơi nào có tâm tình đi gặp con nuôi! Hắn muốn nói việc gì?”
Bảo vệ cửa nói: “Hắn không có nói!”
Quản gia nghĩ nghĩ, “Như vậy đi, đi từ xa tới đều là khách, an bài cho bọn họ một chỗ ở, chờ Tống đại phu tâm tình tốt hơn một chút ta lại nói cùng nàng!”
Bảo vệ cửa chạy nhanh đáp lời.
Bảo vệ cửa đi ra ngoài, liền thấy Nhị Nhân đang sốt ruột nhìn xung quanh.
“Nghĩa mẫu của ta đâu?” Nhị Nhân hỏi.
Bảo vệ cửa nói: “Tống đại phu gặp phải chút việc, hiện giờ không có phương tiện gặp ngươi, nhưng quản gia chúng ta nói, các ngươi từ xa tới đây, trước an bài chỗ ở cho các ngươi, chờ Tống đại phu bên kia có thời gian, liền đi gặp các ngươi đi!”
Nhị Nhân sửng sốt, quay đầu liếc mắt nhìn Nhị Cột một cái.
Nhị Cột và Nhị Nhân đã ở ngoài cửa đợi mấy ngày, thân mình Nhị Cột càng ngày càng không tốt, cần nghỉ ngơi.
Nhị Nhân chạy tới nói chuyện này cùng Nhị Cột.
Nhị Cột xua xua tay, không muốn tiến vào Kỷ gia.
Nhẫn ban chỉ kia ở trong tay Kỷ Trường An, hiện giờ Tống Đoàn Viên lại không chịu gặp bọn họ, Nhị Cột sợ là Kỷ Trường An hạn chế tự do của Tống Đoàn Viên.
Vạn nhất Kỷ Trường An biết mục đích bọn họ tiến đến, vậy……
“Chúng ta đi trước!” Nhị Cột màn trời chiếu đất mấy ngày, thật sự là không kiên trì được nữa, muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi một chút.
Nhị Nhân chỉ đành đáp lời, đỡ Nhị Cột rời đi.
Bảo vệ đứng ở cửa xa xa mà nhìn, thở dài một hơi.
Ông lão kia thoạt nhìn bệnh cũng không nhẹ!
Tống Đoàn Viên thời điểm chạng vạng ngày hôm sau mới biết được Nhị Nhân tới, nàng chạy nhanh tiến đến khách điếm Nhị Nhân, nhưng đã sớm không thấy người.
Sự tình Hách lão nhân trúng độc, Tống Đoàn Viên bận việc nên quên mất sự tình Nhị Cột, hiện tại nhớ tới, Nhị Cột và Nhị Nhân sợ là có chuyện quan trọng tìm nàng.
Tống Đoàn Viên phát động người của y quán Bình An đi tìm hai người Nhị Cột, Nhị Nhân, rốt cuộc cũng tìm được ở trong một khách điếm rách nát.
Tống Đoàn Viên vội vàng tiến lên, kiểm tra cho Nhị Cột.
Bệnh tình của Nhị Cột cũng không có bất luận tiến triển gì, cho nên hiện tại xem ra, trước đó Chu Cảnh Thiên đã lừa nàng!
“Sao lại thế này, Chu trưởng quán không phải đã gửi tin tới, nói bệnh tình của ngài đã ổn định hơn nhiều sao? Sư phụ ta không có giúp ngài trị liệu sao?” Tống Đoàn Viên hỏi, nhưng khi nhắc tới Hách lão nhân, vẫn không nhịn được có chút nghẹn ngào.
Nhị Cột thấy thần sắc nàng thay đổi, liền hỏi: “Ngươi làm sao vậy? Hách thần y có chuyện gì sao?”
Thời điểm Nhị Cột thoát đi cũng không có ra tay nặng, nhưng Hách thần y chính mình cũng trúng độc, Nhị Cột đã nhìn ra.
“Sư phụ ta đã chết!” Tống Đoàn Viên thấp giọng nói, thần sắc bi thống.
Nhị Cột lập tức sửng sốt, đã chết? Sao có thể!
“Chết như thế nào?” Nhị Cột hỏi.
“Trúng độc!” Tống Đoàn Viên thấp giọng nói, “Sư phụ trúng độc rất lợi hại, nhưng……”
Tống Đoàn Viên đột nhiên nghĩ tới cái gì.
Khi Hách lão nhân đến Kỷ gia, tuy rằng trúng độc rất lợi hại, nhưng thời điểm hung hiểm nhất đã qua đi, hẳn là sẽ không chuyển biến nghiêm trọng như vậy.
Hơn nữa hôm qua trước khi Kỷ Trường An đi, rõ ràng là có chuyện muốn nói.
Còn có, nguyên nhân trúng độc của Hách lão nhân……
Tống Đoàn Viên lập tức đứng dậy.