Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 55 - Chương 55. Âm Hồn Không Tan (1/2)

Chương 55. Âm hồn không tan (1/2) Chương 55. Âm hồn không tan (1/2)

“Đây chính là ngươi nói, hôm nay lí chính ở đây chứng kiến!” Tống Đoàn Viên nói.

Lí chính vuốt vuốt chòm râu, gật gật đầu.

Vương Lý Thị vội nói: “Ta về sau nhất định sẽ không lại nói hươu nói vượn!”

“Tội vu khống, ngươi ấn chứng từ này đi!” Tống Đoàn Viên nói, bảo Tống Phúc Truyền để chứng từ tới trước mặt Vương Lý Thị, “Nếu ngươi lại đến trộn lẫn vào chuyện của Tống gia chúng ta, ngươi phải trả lại vòng tay gia truyền!”

Vương Lý Thị vừa nghe nói phải trả lại vòng tay, tâm đều run lên.

Hiện giờ trong nhà chỉ có nàng cùng con trai nhỏ, con trai lớn đã đi thị trấn mua sách, con gái thứ hai cũng đã gả chồng, nàng có chút lưỡng lự.

“Lí chính, nếu nàng không muốn, chúng ta liền đi báo quan!” Tống Đoàn Viên trầm giọng nói.

“Ta ấn, ta ấn!” Vương Lý Thị vội nói, người không viết chữ sẽ ấn mực nước thay chữ ký.

Ấn xuống xong, tâm của Vương Lý Thị đều lạnh đi một nửa, đặt mông ngồi xuống đất hồi lâu chưa phản ứng lại đây.

Tống Đoàn Viên đưa lí chính đi ra cửa.

Sắc mặt Lí chính khó coi, hắn liếc mắt nhìn Vương Lý Thị một cái, lại nhìn nhìn Tống Đoàn Viên: “Hôm nay ta là nhìn ở mặt mũi Tống tú tài đã qua đời mới đi một chuyến này!”

Tống Đoàn Viên vội vàng gật đầu: “Ta biết, ta biết!”

“Vòng tay tay kia có hay không ta không cùng ngươi so đo, nhưng ngươi không thể đòi, chỉ có thể dùng để dọa nàng ta, ngươi đã hiểu chưa?” Lí chính còn nói thêm.

Tống Đoàn Viên gật đầu: “Rõ!”

“Còn có, hiện giờ chuyện này cũng có trách nhiệm của chính ngươi, ngươi hãy suy ngẫm lại đi!” Đối với cách làm người trước kia của nguyên chủ, lí chính cũng biết đến.

Tống Đoàn Viên vội vàng gật đầu: “Về sau sẽ không như vậy nữa!”

Lí chính thập phần vừa lòng với thái độ của Tống Đoàn Viên, gật gật đầu, chắp tay sau lưng rời đi.

Lí chính đi rồi, Tống Đoàn Viên cũng thở phào nhẹ nhõm, đưa chứng từ cho Tống Phúc Truyền cất đi, nghĩ nghĩ còn nói thêm: “Con đi về trước, ta đi thị trấn một chuyến.”

Tống Phúc Truyền sửng sốt một chút: “Dược liệu còn chưa có làm xong, nương đi thị trấn làm gì?”

“Chưa làm xong cũng phải đi nói với người ta, tổng không thể không rên một tiếng!” Tống Đoàn Viên nói, “Đây là chữ tín trong làm ăn buôn bán!”

Tống Phúc Truyền ‘nga’ một tiếng.

Tống Đoàn Viên biết hắn không cho là đúng, cũng không hề nhiều lời, chỉ dặn dò hắn trở về dựa theo nàng phân phó, chuẩn bị trước các công đoạn để làm đương quy bào chế bằng sáu phương pháp.

“Nếu thuận lợi, buổi chiều nương sẽ trở lại!” Tống Đoàn Viên nói.

Tống Phúc Truyền chỉ đành gật đầu.

Lúc này, Ngưu đại bá đang ở cửa thôn Vương gia thôn, Tống Đoàn Viên vừa lúc có thể ngồi xe, đi thị trấn.

Tới thị trấn đã là chính ngọ (*), Tống Đoàn Viên vốn định trực tiếp đến thư viện Bạch Vân, nhưng lại do dự.

(*) Chính ngọ: 12 giờ trưa

Tống Phúc Tin từ nhỏ đã bị chiều hư, nếu nàng không có lý do chính đáng, không có khả năng mang được Tống Phúc Tin về nhà.

Hơn nữa tổng không thể bởi vì sự tình Lữ tiên sinh, liền không cho Tống Phúc Tin đọc sách.

nhưng nàng vẫn luôn ở nông thôn, cách bên này xa, nếu không trông tốt……

Tống Đoàn Viên đang tới tới lui lui nghĩ biện pháp, lập tức liền va vào trên người một người.

Tống Đoàn Viên ngước mắt lên nhìn, liền giận sôi máu.

“Là ngươi? Ngươi đúng là âm hồn bất tán!” Tống Đoàn Viên không nhịn được nói ra.

Là vị Kỷ Trường An - Kỷ công tử kia.

Kỷ Trường An không nhịn được cười nói: “Con đường này lại không phải của nhà ngươi, ngươi có thể đi được, ta liền không thể đi được sao? Hơn nữa ta là chủ nợ của ngươi, có quấn lấy ngươi cũng là lẽ thường đi?”

Tống Đoàn Viên trầm mặc một chút, chủ nợ, mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, đều là……

Tống Đoàn Viên thở dài.

“Yên tâm đi, hôm nay không phải ta tới đòi nợ, chỉ là vừa khéo!” Kỷ Trường An nhàn nhạt nói, “Lại nói 500 văn, cũng không đáng để đòi!”

Tống Đoàn Viên nghe xong lời này, hận đến nghiến răng nghiến lợi, với hắn là không đáng, nhưng nàng lại vì 500 văn này mà chạy gãy chân!

Bình Luận (0)
Comment