Lương Vương sửng sốt: “Nữ tử yêu thích? Ai? Chẳng lẽ thật là Thiên Linh Lung?”
Lương Vương biết mấy ngày nay Kỷ Trường An cùng vị Thiên quận chúa kia có tiếp xúc, hơn nữa mấy ngày nay, hắn muốn gặp Kỷ Trường An, mấy lần đều không thấy được, cũng liền hiểu có lẽ trong lòng Kỷ Trường An đã thiên hướng về phía Trình Vương bên kia, nhưng nếu nói Kỷ Trường An thích Thiên Linh Lung, Lương Vương cảm thấy không quá có khả năng.
Thiên Linh Lung tuy rằng là quận chúa, bộ dáng cũng không tồi, nhưng không có gì khác với các tiểu thư khuê các ở Thiên Thành, nếu nói, Lương Vương cảm thấy khả năng Kỷ Trường An thích Mộ Vân Điệp còn lớn hơn một chút, rốt cuộc Mộ Tư Lí có ân với Kỷ Trường An, Kỷ Trường An là người có ân tất báo.
Mộ Vân Điệp lắc đầu: “Không phải!”
Lương Vương cười lạnh: “Bổn vương cũng thấy Thiên Linh Lung kia không xứng! Được rồi, ngươi nói thật đi, bổn vương muốn nhìn xem, Thập Nhất đợi lâu như vậy, rốt cuộc là thích nữ nhân như thế nào?”
Mộ Vân Điệp do dự một chút: “Người mà Kỷ Thập Nhất thích chính là nữ nhân Tống gia kia!”
Lương Vương ngẩn ra, ngước mắt hỏi: “Tống Đoàn Viên?”
Mộ Vân Điệp gật gật đầu.
Lương Vương xì một tiếng, không nhịn được cười ha ha lên, cuối cùng thế nhưng cười đến không đứng thẳng được người. Biểu tình Mộ Vân Điệp lạnh nhạt mà nhìn Lương Vương.
Nàng đã sớm biết Lương Vương sẽ là phản ứng như này.
Lương Vương cười đến nước mắt đều chảy ra, hắn lười nhác dựa vào ghế thái sư, chân không nhịn được quơ quơ, “Mộ Vân Điệp, biện pháp khiến cho bổn vương chú ý của ngươi không tồi, hiện tại bổn vương cảm thấy ngươi có hơi chút ý tứ!”
Mộ Vân Điệp nhàn nhạt nói: “Lương Vương điện hạ, ta nói chính là sự thực, mặc kệ ngài có tin tưởng hay không!”
“Ngươi bảo bổn vương nên tin tưởng như thế nào? Tống Đoàn Viên kia đã có con trai lớn như vậy, con trai nàng không tồi, bổn vương thực thích! Ngươi hiện tại nói với bổn vương, tiểu Thập Nhất mà bổn vương thương yêu nhất thế nhưng lại thích một lão bà có con trai lớn như vậy?” Lương Vương lắc đầu, “Vậy về sau, quan hệ có hơi chút loạn!”
Mộ Vân Điệp nhíu mày nói: “Lương Vương điện hạ, Tống Đoàn Viên chẳng những có con trai, còn có ba đứa cháu gái, nàng chính là một lão bà, nhưng lại vẫn câu dẫn Thập Nhất!”
Lương Vương ngước mắt nhìn Mộ Vân Điệp một cái.
Mộ Vân Điệp vốn dĩ đang liều mạng khắc chế cảm xúc của chính mình, hiện giờ nghĩ đến nam tử chính mình khuynh mộ nhiều năm, muốn phó thác cả đời, cuối cùng thế nhưng lại yêu một nữ nhân không chịu được như thế, nàng cũng có chút không chịu nổi, trong ánh mắt tất cả đều là phẫn nộ cùng ghen ghét.
“Ngươi và Tống Đoàn Viên kia thật là có chút khác nhau!” Lương Vương nhếch miệng cười cười, “Tưởng tượng như vậy, cũng không phải không hề có khả năng, rốt cuộc trên người Tống Đoàn Viên kia có một loại bình tĩnh và thong dong, bộ dáng cũng không kém, ý nhị mười phần!”
Mộ Vân Điệp sửng sốt, Lương Vương đây là có ý gì, đây là đang nói nàng so ra kém Tống Đoàn Viên sao?
“Lương Vương điện hạ, ngài có thể vũ nhục ta, nhưng tổng không thể nhìn Thập Nhất bị một nữ nhân như vậy câu dẫn đi?” Mộ Vân Điệp trầm giọng hỏi.
Lương Vương bắt chéo chân, nhàn nhạt dùng ngón tay điểm điểm đùi, câu môi tà mị cười, “Thích một người, cần gì phải để ý nàng là thân phận gì, là nam hay là nữ!”
Mộ Vân Điệp lập tức sửng sốt.
Trên phố đã sớm nghe đồn Lương Vương thích nam sắc, nhưng bởi vì Lương Vương là hoàng tử, mọi người cũng chỉ ngầm thảo luận một chút, không có người dám đàm luận trên bàn rượu, nhưng một phen lời nói hiện giờ của Lương Vương, đã làm Mộ Vân Điệp lập tức hoài nghi, Lương Vương thật là thích nam nhân!
“Lương Vương điện hạ, ý ngài là, cứ mặc kệ Thập Nhất bị nữ nhân kia câu dẫn? Này……” Mộ Vân Điệp lập tức có chút luống cuống.