Kỷ Trường An nói: “Không chỉ ân sư và Điệp Nhi có nguy hiểm, chính bản thân ta cũng có nguy hiểm, ta còn sợ hãi ta ngày ngày đi ra ngoài, mang bệnh về, lây cho ân sư và Điệp Nhi!”
Mộ Tư Lí hừ lạnh một tiếng: “Nếu ngươi thực sự có ý tốt như vậy cũng được!”
Kỷ Trường An đứng dậy, hướng tới Mộ Tư Lí thực hiện lễ, “Ân sư đối với Thập Nhất tới nói, giống như phụ thân, dạy dỗ Thập Nhất, Thập Nhất vĩnh viễn sẽ không quên, chỉ là muốn ta cưới Điệp Nhi, là không được, nếu ân sư có thể nghĩ thông suốt việc này, về sau Thập Nhất nhất định sẽ hiếu kính ân sư, đối xử với Điệp Nhi như muội muội ruột thịt, nếu ân sư không nghĩ thông, vậy Thập Nhất cũng chỉ có thể tiếc nuối, nhưng ở trong lòng, ân sư vẫn là ân sư!”
Trong lòng Mộ Tư Lí cười lạnh, nhưng hắn biết hiện tại Kỷ Trường An cũng không phải là đứa trẻ nhu nhược trước kia, hiện tại cánh chim của hắn đã đầy đặn, ngay cả Thánh Thượng cũng phải cho vài phần thể diện, càng đừng nói một Lễ Bộ thị lang nho nhỏ như hắn!
“Xem ra Điệp Nhi không có phúc khí!” Mộ Tư Lí chậm rãi lắc đầu, “Điệp Nhi, con đi xuống trước đi!”
Mộ Vân Điệp thập phần ủy khuất nhìn Kỷ Trường An, Mộ Tư Lí vẫn xua xua tay.
Mộ Vân Điệp sau đó mới đi xuống.
“Điệp Nhi vì chờ ngươi, hiện giờ đã qua tuổi tốt nhất, nếu ngươi không thể cưới nàng, ít nhất cũng nên giúp đỡ nàng tìm một người trong sạch!” Mộ Tư Lí nói.
Kỷ Trường An nhìn về phía Mộ Tư Lí: “Ý của Ân sư là……”
“Trước đó vài ngày, Quý phi nương nương thường xuyên triệu kiến Điệp Nhi vào cung, nàng thập phần thích Điệp Nhi, nhưng Điệp Nhi đối với ngươi nhất vãng tình thâm, vẫn luôn không có tới gần quý phi, hiện giờ nếu ngươi không muốn cưới nàng, vị trí Lương Vương phi, có lẽ ngươi có thể giúp nàng!” Mộ Tư Lí nói.
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Ân sư, đây là sự tình liên quan đến Lương Vương điện hạ, ta chỉ là một thương nhân, sợ là không nhúng tay được!”
Mộ Tư Lí cười lạnh: “Lời này ngươi nói cho thế nhân tin, ngươi nói cho ta nghe, ta không tin!”
Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại.
“Hiện giờ Lương Vương và Trình Vương đoạt đích, đều muốn mượn sức ngươi, chỉ cần một câu của ngươi, ta tin tưởng Lương Vương nhất định sẽ đáp ứng!” Mộ Tư Lí nói, “Điệp Nhi đợi ngươi nhiều năm như vậy, đã thành gái lỡ thì, ngươi coi như bồi thường cho nàng, không thể sao?”
Kỷ Trường An nhíu mày: “Ân sư, nếu là người khác cũng liền thôi, Lương Vương không được!”
Mộ Tư Lí nhíu mày: “Vì sao Lương Vương không thể? Lương Vương vẫn chưa có Vương phi, Quý phi nương nương lại thích Điệp Nhi, không phải sự tình thực tốt sao?”
Kỷ Trường An ngước mắt nhìn về phía Mộ Tư Lí: “Ân sư đã hỏi qua ý của Lương Vương chưa?”
Mộ Tư Lí nhíu mày: “Nếu hắn cũng đã đáp ứng, cần gì ngươi ra mặt? Thái độ của Lương Vương thập phần ái muội, Điệp Nhi trở về nói, hắn không có phản đối, nhưng cũng không có đáp ứng!”
Kỷ Trường An do dự một chút: “Ân sư ở trong triều nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không có nghe nói gì sao?”
Mộ Tư Lí ngước mắt, “Ngươi nói về lời đồn Lương Vương thích nam nhân? Cũng có nghe một chút nhưng chỉ là lời đồn mà thôi, trong phủ Lương Vương, không phải đã có hai vị trắc phi sao?”
“Vậy Lương Vương có thích Điệp Nhi hay không, ân sư cũng không quan tâm đúng không? Dù cho Lương Vương không thích Điệp Nhi, cũng không có quan hệ sao?” Kỷ Trường An hỏi.
Mộ Tư Lí cười lạnh: “Thích, yêu, mấy thứ này thật sự tồn tại sao? Chẳng lẽ ngươi thật sự tin tưởng mấy thứ này?”