Vốn dĩ hai ngày sau chính là hôn lễ của Tống Đại Cát và Chu Tế Tân, Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An lập tức đóng cửa không ra, khiến Chu Tế Tân lo lắng, chạy nhanh tiến đến hỏi tình huống.
Buổi chiều ngày hôm sau, Kỷ Trường An đã không còn sốt nhẹ, giữa trưa cũng ăn một chút rau dại thanh đạm, Tống Đoàn Viên chậm rãi yên tâm, nhưng nghĩ vẫn nên quan sát thêm một đêm lại nói.
“Hẳn là không có việc gì!” Tống Đoàn Viên nói, cách ván cửa, “Nhưng cũng không thể thiếu cảnh giác, vạn nhất là ôn dịch, nỗ lực mấy ngày nay của chúng ta liền uổng phí!”
“Vậy việc hôn nhân ngày mai……” Chu Tế Tân hỏi.
“Vẫn như kế hoạch!” Tống Đoàn Viên nói, “Tổ chức ngày khác liền không may mắn! Ngươi cũng đã chuẩn bị nhiều như vậy, không thể uổng phí! Ngươi yên tâm đi, đêm nay nếu Kỷ công tử tốt hơn, ta lại quan sát một chút, nếu thật sự không được ta sẽ đứng xa xem lễ!”
Chu Tế Tân chỉ đành đáp lời.
Chu Tế Tân đi rồi, Tống Đoàn Viên xoay người, liền thấy Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An hỏi: “Ai thành thân?”
Tống Đoàn Viên do dự một chút nói: “Là Đại Cát và Chu Tế Tân!”
Kỷ Trường An sửng sốt: “Hai người bọn họ?”
“Rất kỳ quái có phải hay không? Rốt cuộc hai người bọn họ kém gấp đôi tuổi!” Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn Kỷ Trường An, sợ hắn đối với việc hôn nhân này của Đại Cát có ý tưởng không tốt gì.
Rốt cuộc người bình thường đều khó có thể tiếp thu kém tuổi.
“Không phải tuổi, cũng không phải bối phận gì, ta chỉ là cảm thấy sự tình trên thế giới này thật thần kỳ, xem ra giữa người với người, thật đúng là cần duyên phận! Chu đại phu đã trải qua không ít sự tình, mấy năm nay hắn vẫn luôn vô dục vô cầu, ta còn tưởng rằng hắn sẽ chung thân không cưới vợ, không thể tưởng được thế nhưng lại cưới con gái ngươi……” Kỷ Trường An nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề, Chu Tế Tân trở thành con rể của Tống Đoàn Viên, vậy hắn……
Kỷ Trường An xoa xoa cái trán, xem ra về sau còn phải làm tốt quan hệ cùng Chu Tế Tân!
Aizzz, lại nhiều thêm một người cần nịnh bợ……
Tống Đoàn Viên có chút cảm động, Kỷ Trường An không hổ là một người làm buôn bán, đầu óc linh hoạt, không giống văn nhân cổ hủ, nàng thật đúng là sợ Kỷ Trường An xem thường Đại Cát và Chu Tế Tân!
Vẫn tốt, vẫn tốt!
Tống Đoàn Viên sung sướng nhếch môi.
Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên, không biết vì sao Tống Đoàn Viên lại cao hứng, gần đây hắn càng ngày càng sờ không rõ tính tình của Tống Đoàn Viên.
“Đại Cát và Chu Tế Tân thành thân, có người chứng hôn không?” Kỷ Trường An đột nhiên hỏi.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, “Không có!”
“Ta làm người chứng hôn cho bọn họ, được không?” Kỷ Trường An hỏi.
Tống Đoàn Viên nhìn Kỷ Trường An: “Người chứng hôn? Tuổi của ngươi tựa hồ quá trẻ đi?”
Ở trong cảm nhận của Tống Đoàn Viên, người chứng hôn đều là người đức cao vọng trọng, Kỷ Trường An……
“Ngươi đừng quên, giữa ôn dịch, toàn bộ trấn Thanh Sơn dùng lương thực và dược liệu, đều là của Kỷ gia chúng ta, chẳng lẽ ta không đủ tư cách sao?” Kỷ Trường An có chút nín thở, ở trong lòng Tống Đoàn Viên, hắn còn chưa đủ vĩ đại, chưa đủ vọng trọng, chưa đủ đức cao, ngay cả một người chứng hôn cũng không đủ tư cách?
Nói vậy……
“Đủ đủ đủ!” Tống Đoàn Viên vội vàng đáp lời, “Đây thật là vinh quang của Đại Cát và Tế Tân!”
Khóe môi Kỷ Trường An run run một chút, nhanh như vậy đã gọi là Tế Tân, không cảm thấy ngượng miệng sao?
“Được rồi, vậy chuyện này liền định như vậy!” Kỷ Trường An nói, đứng dậy, kéo kéo cánh tay liền đi ra phía ngoài.
“Ngươi đi đâu vậy?” Tống Đoàn Viên hỏi.