Thẩm Lận tiến lên, lập tức có thị vệ mở cửa ra.
Binh sĩ bị bệnh trong quân doanh đều đã được dịch chuyển tới hậu viện Binh Bộ.
Tống Đoàn Viên làm Kỷ Trường An và Hách lão nhân đeo khẩu trang, bao tay còn có y phục cách ly làm từ vải dầu, võ trang toàn bộ.
Bốn người võ trang xong, tiến vào Binh Bộ.
Hậu viện Binh Bộ không ít người bệnh đang nằm.
Kỷ Trường An trước đó vì để binh sĩ được nghỉ ngơi tốt, ở trong sân dựng mấy cái lều.
Bởi vì trong phòng quá nóng, những người đó liền nằm trong lều.
Tuy đã qua ngày nóng bức, nhưng vẫn nóng đến phiền.
Tống Đoàn Viên tiến lên kiểm tra mấy người bệnh, mày càng nhăn càng sâu.
“Có phải có chút không giống phía trước hay không?” Hách lão nhân tiến lên chỉ vào một người bệnh nói, “Ngươi xem, trước đó bệnh hủi là sau khi phát sinh thiên hành độc mới xuất hiện, hiện giờ lại đồng thời xuất hiện, còn có người sốt nhẹ, hôm qua đã chết năm người!”
Sự tình Tống Đoàn Viên lo lắng nhất đã xảy ra, virus đã xảy ra biến dị, hiện tại tỷ lệ chết gia tăng, cũng càng ngày càng khó trị.
“Virus đang tiến hóa!” Tống Đoàn Viên nói, “Chúng ta cần phải thử nghiệm dược mới, sửa chữa phương thuốc!”
Tống Đoàn Viên còn chưa có nói xong, cách đó không xa liền có bốn năm binh sĩ đánh lên, mọi người phiền lòng bực bội, đánh đến vỡ đầu chảy máu.
Kỷ Trường An tiến lên phía trước, kéo Tống Đoàn Viên đến sau mình.
Tống Đoàn Viên mặc vải dầu kín gió, trên trán và chóp mũi chậm rãi chảy ra mồ hôi.
Nàng nhìn bốn phía, Binh Bộ khắp nơi đều là tòa nhà, căn bản không có gió, nhưng cũng may phía trước có hồ nước, rất nhiều người bệnh liền ghé nửa thân mình vào trong hồ nước, nhưng cứ như vậy, mọi người sẽ lây bệnh lẫn nhau.
"Rút cạn nước trong hồ, đổ canh năm chi vào trong hồ nước!” Tống Đoàn Viên nói, như vậy ít nhất có thể chặn mọi người lây bệnh cho nhau.
“Nếu đều là binh sĩ vậy cũng dễ nói, kéo thau tắm đến trong sân, một người một cái thau tắm cùng nhau ngâm là được, còn cần bố trí một ít chong chóng phía trên lều trại, tăng mạnh lưu thông không khí!” Tống Đoàn Viên lại nhìn hoàn cảnh bốn phía, hướng Kỷ Trường An nói, “Dư lại giao cho ta và sư phụ!”
Kỷ Trường An gật gật đầu.
Tống Đoàn Viên lôi kéo Hách lão nhân đi đến bên cạnh sửa chữa phương thuốc, hai người thương lượng nửa ngày, ra tới ba phương thuốc, tính toán từ hôm nay liền bắt đầu thử nghiệm.
Tống Đoàn Viên lại bảo Kỷ Trường An đưa phương thuốc canh năm chi cho quân y, làm hắn phát đến trong các quân doanh, từ hôm nay trở đi, binh sĩ tới buổi tối cần phải ngâm canh năm chi.
Nói làm liền làm, tới buổi tối, toàn bộ hồ nước đã bị quét sạch, hoa sen cũng đều bị kéo đi.
Tống Đoàn Viên cho người trải vải dầu xuống đáy hồ nước, sau đó bắt đầu đun canh năm chi đổ vào.
Như vậy cho dù có binh lính không nhịn được nhảy xuống nước, cũng có thể chặn lây bệnh lẫn nhau.
Binh sĩ ngâm mình ở trong thau tắm, bốn canh giờ đổi nước một lần, trước ngâm một ngày một đêm.
Có lẽ là bởi vì ngâm mình ở trong nước, tâm tình của mọi người không còn bực bội như vậy, đánh nhau ẩu đả đích xác ít đi, toàn bộ Binh Bộ rốt cuộc cũng an tĩnh lại.
Kỷ Trường An không nhịn được có chút sùng bái mà liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái.
Trước đó mặc kệ là hắn hay là Hách lão nhân, đều đối với binh sĩ bó tay không có biện pháp.
Bọn họ bị bệnh, căn bản không thể khống chế chính mình, có mấy lần, Hách lão nhân đều thiếu chút nữa bị ngộ thương.
Hiện giờ nhìn tất cả binh sĩ đều thành thành thật thật ở trong hồ nước, Kỷ Trường An không nhịn được cười, vẫn là Tống Đoàn Viên có biện pháp.
Ngoại trừ giúp những binh sĩ ngâm tắm thoải mái, Tống Đoàn Viên còn định ra thực đơn cho bọn họ.
Thiên hành độc cộng với bệnh hủi, ẩm thực cần phải thanh đạm, nhưng một khi thanh đạm liền dễ dàng không có hương vị, cho nên sức ăn của các tướng sĩ liền giảm xuống.