Tống Đoàn Viên mở mắt, xoa xoa đầu.
Đây là lần thứ hai mơ thấy đứa nhỏ này, nàng sao cảm thấy đứa nhỏ kia quen mặt như vậy, giống như…… Tống Đoàn Viên ngước mắt, đột nhiên đối thượng với ánh mắt của Kỷ Trường An xuất hiện ở trước mặt nàng.
Đúng, thật sự rất giống Kỷ Trường An!
Tống Đoàn Viên không nhịn được tiến lên, vươn đôi tay tới đè lại mặt Kỷ Trường An, mắt hai mí, mũi cao, trán rộng, không sai, càng xem càng giống.
“Làm sao vậy?” Kỷ Trường An bị Tống Đoàn Viên ôm mặt, bởi vì dựa đến quá gần, sắc mặt không nhịn được đỏ lên.
“Kỷ Trường An, khẩu quyết phép nhân còn có bánh sinh nhật, có phải ngươi học của một tiểu cô nương ở trong mộng, ngươi gọi nàng là tỷ tỷ hay không?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Ánh mắt Kỷ Trường An run rẩy một chút, hắn cực lực duy trì chính mình bình tĩnh, “Ta không rõ ngươi đang nói cái gì!”
“Tối hôm qua ta làm một giấc mộng, thế nhưng mơ thấy một bé trai quấn lấy ta gọi tỷ tỷ, ta liền nói cho hắn rất nhiều điều mới lạ, ngươi nói……” Tống Đoàn Viên giơ tay vuốt ve mặt Kỷ Trường An, “Chúng ta có thể nào đã có cùng một giấc mộng hay không?”
Tống Đoàn Viên tổng cảm thấy kia không phải mộng, đó là phát sinh chân thật, nhưng nàng không phải sau khi chết mới xuyên qua đến trên người Tống Đoàn Viên sao? Chẳng lẽ rất sớm trước kia nàng đã xuyên qua đây một lần? Nhưng vì sao nàng hoàn toàn không nhớ rõ?
Kỷ Trường An liều mạng làm chính mình bình tĩnh lại, hắn thấp giọng nói: “Ở trong mộng, là có một người nói cho ta mấy thứ này, nhưng không phải tiểu cô nương, là một nam nhân thành niên!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, chẳng lẽ là bởi vì nàng vẫn luôn muốn biết Kỷ Trường An rốt cuộc là từ đâu biết nhiều đồ hiện đại như vậy, cho nên liền tròng chuyện này lên trên người nàng, cái gọi là ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó……
“Sư muội, ngươi đã tỉnh?” Âm thanh Hách Ly Cung từ bên ngoài vang lên.
Hách Ly Cung đẩy cửa tiến vào, xem mạch cho Tống Đoàn Viên, “Đã khôi phục bình thường, bệnh tới nhanh đi cũng nhanh!”
Tống Đoàn Viên hỏi: “Hôm qua ta bị bệnh?”
Tống Đoàn Viên chỉ nhớ rõ đầu bị đau, sau đó liền hôn mê bất tỉnh.
Ở hiện đại, nàng thường xuyên sẽ như vậy, bởi vì tế bào ung thư. Chẳng lẽ cổ đại nàng cũng sẽ……
“Mạch trầm huyết đổ, ta châm cứu cho ngươi sau đó mới cải thiện!” Hách Ly Cung không nhịn được tranh công, “ngươi định cảm tạ ta như thế nào?”
Tống Đoàn Viên nhíu mày, mạch trầm huyết đổ, đầu đau té xỉu, chẳng lẽ thân thể Tống Đoàn Viên cổ đại cũng xảy ra vấn đề?
Tống Đoàn Viên vội vàng bắt mạch cho chính mình, hiện giờ mạch đập hữu lực, một chút khác thường cũng không có.
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Tống Đoàn Viên cẩn thận mà nghĩ nghĩ nguyên nhân hai lần đau đầu, tựa hồ đều là khi nàng nỗ lực hồi tưởng lại sự tình trước năm mười ba tuổi.
Có thứ gì đó ngăn cản nàng nhớ lại!
“Sư muội, ngươi tính toán cảm tạ ta như thế nào?” Hách Ly Cung đang chờ Tống Đoàn Viên trả lời, lại thấy Tống Đoàn Viên vẫn luôn sững sờ.
Tống Đoàn Viên hoàn hồn, cười nói: “Ta làm lẩu cho sư huynh ăn nhé!”
“Sư muội, bệnh của ngươi có thể lớn mà cũng có thể nhỏ, ta cảm thấy ngươi vẫn nên để cha ta nhìn một cái đi!” Hách Ly Cung nghĩ nghĩ nói.
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Ta đích xác hẳn nên để sư phụ kiểm tra thân thể cho ta một chút!”
Tống Đoàn Viên muốn biết vì sao trước khi nguyên chủ mười ba tuổi tới Tống gia thôn đã mất trí nhớ!
Còn có quan hệ cùng Kỷ Trường An, Tống Đoàn Viên hiện tại càng thêm cảm thấy không đơn giản.
Bí ẩn này nàng nhất định phải cởi bỏ!
Hách Ly Cung đi mời Hách lão nhân, Hách lão nhân mới biết được sự tình Tống Đoàn Viên té xỉu.
Kỷ Trường An không gọi hắn, mà là bỏ gần tìm xa, cho người đi Thái Y Viện gọi Hách Ly Cung trở về, xem ra Kỷ Trường An đã phòng bị hắn!