Từ phủ Lương Vương ra tới, ánh mắt Tống Phúc Tin ngưng trọng, nhưng mày lại buông lỏng ra.
Tống Đoàn Viên đợi nửa buổi tối, mới thấy Tống Phúc Tin trở về.
Tống Đoàn Viên cố ý điểm ngọn nến trong phòng, nhưng chờ mãi chờ mãi, cũng không có chờ được Tống Phúc Tin tiến đến tìm nàng.
Tống Đoàn Viên thở dài, đứa nhỏ đã lớn, xem ra là muốn chính mình giải quyết vấn đề giữa hắn và Thu Mâu Mâu.
Nhưng vấn đề này, hắn sao có thể giải quyết được?
Đối thủ của hắn chính là Trình Vương!
Tống Đoàn Viên một đêm đều không có ngủ ngon, ngày hôm sau liên tiếp ngáp, bưng đồ ăn sáng cho Kỷ Trường An.
Kỷ Trường An ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, hơi hơi nhíu mày, hỏi: "Sự tình Binh Bộ không phải đã giải quyết sao?”
“Không phải Binh Bộ, là chút sự tình riêng của ta!” Tống Đoàn Viên không nghĩ sự tình gì cũng phiền toái Kỷ Trường An, liền cười cười nói, "Không có chuyện gì lớn!”
Kỷ Trường An cắn một ngụm bánh rán hành liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: "Bánh đều mặn, còn nói không có chuyện gì lớn?”
“Phải không?” Tống Đoàn Viên sửng sốt, chạy nhanh nhấm nháp, thật là mặn một chút.
“Uống nhiều canh là được, đừng dùng hột vịt muối!” Tống Đoàn Viên lấy hột vịt muối lại đây, bưng chè đậu xanh qua.
Kỷ Trường An chỉ đành uống canh.
Dùng xong đồ ăn sáng, Tống Đoàn Viên thu dọn chén đũa đi.
Kỷ Trường An nhìn bóng dáng Tống Đoàn Viên, phân phó Đại Sơn, "Đi hỏi Thẩm Lận một chút, hôm qua Tống đại phu đã đi gặp ai!”
Đại Sơn chạy nhanh tiến đến, một hồi lâu mới trở về.
“Công tử, hôm qua Tống đại nương ở Binh Bộ đã gặp rất nhiều người, có Vũ tướng quân, Tiểu Phi, Tứ Nắm……” Đại Sơn đếm trên đầu ngón tay nói không ngừng.
“Từ từ!” Kỷ Trường An nhíu mày hỏi,"Vũ lão tam không phải đã khang phục trở lại quân doanh sao? Sao vẫn còn ở Binh Bộ?”
“Vũ tướng quân nói đi lại chưa lưu loát, muốn ở thêm hai ngày, Tống đại nương cũng liền đáp ứng, mấy ngày nay Vũ tướng quân đều làm trợ thủ cho Tống đại nương, có hắn ở đó, đám binh lính du thủ du thực cũng không dám ồn ào với Tống đại nương!” Đại Sơn vội nói.
“Có người đã từng ồn ào với Tống Đoàn Viên sao?” Kỷ Trường An sửng sốt, "sao ngươi không bẩm báo với ta chuyện này?”
“Ai da, công tử của tiểu nhân, đây đều là việc nhỏ, đám binh lính du thủ du thực, âm thanh nói chuyện vốn dĩ lớn, chỉ nhao nhao hai câu, kỳ thật mọi người đối với Tống đại nương đều thập phần tôn trọng!” Đại Sơn vội nói.
Kỷ Trường An nhíu nhíu mi, lại hỏi: "Vậy sau khi rời khỏi Binh Bộ nàng đã đi đâu, gặp người nào?”
“Nói là Tống đại nương tối hôm qua đi ra ngoài, đi đến sông Dương Lục ở phía đông, đúng rồi, là đi theo Tống Phúc Tin ra ngoài, Tống Phúc Tin ở dưới cầu hẹn hò cùng một nữ tử, nàng kia…… Công tử, công tử đoán xem là ai?” Đại Sơn nói.
Kỷ Trường An đang muốn nói chuyện, liền thấy Thẩm Lận vội vã từ bên ngoài tiến vào.
Thẩm Lận vào tới nhà, ở bên tai Kỷ Trường An thấp giọng nói, "Trong cung có tin tức, nói là hôm nay Phàn quý phi hướng Hoàng Thượng đưa ra người được chọn cho vị trí Lương Vương phi!”
Kỷ Trường An thật không có cảm thấy kinh ngạc, chỉ là cảm thấy tâm nguyện của Mộ Tư Lí rốt cuộc đã đạt được.
Nhưng Kỷ Trường An tò mò là, Lương Vương sao đột nhiên lại hạ quyết tâm.
Lương Vương không phải một người tùy tiện thỏa hiệp, tuy rằng cưới Mộ Vân Điệp đối với việc hắn được đến vị trí kia thật là có chút trợ lực.
Kỷ Trường An nhàn nhạt hỏi: "Hoàng Thượng đồng ý?”
“Hoàng Thượng chưa có đáp ứng, bởi vì người Lương Vương điện hạ muốn cưới, cũng là người Trình Vương điện hạ muốn cưới!” Thẩm Lận nói.