Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 658 - Chương 658. Người Trong Thiên Hạ Thóa Mạ Đối Tượng (2/2)

Chương 658. Người trong thiên hạ thóa mạ đối tượng (2/2) Chương 658. Người trong thiên hạ thóa mạ đối tượng (2/2)

Lục Kiều Ân cúi đầu, "Kia cũng là Điền nguyên thủ chính mình tạo nghiệt, không quan hệ với ta!”

“Hắn chỉ có thấy ngươi, mới bằng lòng nói!” Tống Đoàn Viên thấp giọng nói.

Lục Kiều Ân lắc đầu: "Tống đại phu, tuy rằng ngươi đã cứu ta, coi như phụ mẫu tái sinh ta, nhưng việc này ta không thể giúp ngươi!”

Tống Đoàn Viên thấy hắn kiên quyết như thế, cũng cũng chỉ có thể lắc đầu: "Thôi được, ta không làm khó ngươi!”

Tống Đoàn Viên đứng dậy rời đi.

Nhìn bóng dáng Tống Đoàn Viên, Lục Kiều Ân nắm chặt bàn tay.

Điền nguyên thủ, đời này hắn đều không nghĩ gặp người này!

Lục Kiều Ân không chịu thấy Điền nguyên thủ, Tống Đoàn Viên chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Tống Đoàn Viên vừa mới đi đến cửa tòa nhà, liền thấy Vũ tướng quân mang theo người vội vã chạy đến: "Tống nương nương, không hay rồi, Điền nguyên thủ kia……”

Trong lòng Tống Đoàn Viên căng thẳng, vội vàng hỏi, "Hắn làm sao vậy?”

“Đã chết, nhà giam của hắn có người đi vào……” Vũ tướng quân còn chưa có nói xong, liền nghe được phía sau Tống Đoàn Viên vang lên âm thanh một bát trà rơi vỡ trên mặt đất.

Tống Đoàn Viên ngoái đầu nhìn lại, Lục Kiều Ân đứng ngơ ngác.

Đã chết sao?

“Mang ta đi nhìn xem!” Lục Kiều Ân mặt vô biểu tình tiến lên.

Vũ tướng quân sửng sốt, chạy nhanh gật đầu.

Tống Đoàn Viên cũng đi theo tiến đến.

Trong nhà giam ban đầu của Điền nguyên thủ, có một người mặc áo tù nằm ngã trong vũng máu.

Lục Kiều Ân ngơ ngẩn nhìn, ngón tay dưới ống tay áo hơi hơi run rẩy.

Vũ tướng quân mở cửa nhà giam ra.

Lục Kiều Ân từng bước một đi vào, đi đến trước mặt phạm nhân kia, ngồi xổm xuống.

Lục Kiều Ân vươn cánh tay tới, vừa muốn đụng vào phạm nhân kia, liền nghe thấy bên cạnh có người hô hắn một tiếng: "Tiểu Ân, con tới thăm ta?”

Lục Kiều Ân sửng sốt, nhanh chóng ngoái đầu nhìn lại, liền thấy khuôn mặt mà hắn đã hận rất lâu.

Là Điền nguyên thủ, hắn thế nhưng không chết, hắn đầu tóc bù xù mà ghé vào một bên nhà giam khác, mắt trông mong nhìn Lục Kiều Ân.

Lục Kiều Ân ngoái đầu nhìn về phía Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên cũng sửng sốt, ngoái đầu nhìn hỏi Vũ tướng quân:"Ngươi vừa rồi không phải nói đã chết sao?”

Vũ tướng quân vội vàng lắc đầu: "Người chết là một tử tù khác, Điền nguyên thủ không có chết! Bởi vì trước đó Tống nương nương muốn Yêm chiếu cố Điền nguyên thủ, Yêm liền đổi nhà giam cho hắn, vừa mới đổi xong, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đưa cơm, tử tù đổi đi vào liền đã chết……”

Điền nguyên thủ nhìn Tống Đoàn Viên nói: "Là ai động tay, ta coi đến rõ ràng, ta cũng biết chính mình không sống được bao lâu nữa, không trách người khác, đây đều là chính ta lựa chọn!”

Điền nguyên thủ nói xong, lại nhìn về phía Lục Kiều Ân, "Trước khi ta chết được gặp mặt con một lần, ta cũng coi như là nhắm mắt!”

Trên mặt Lục Kiều Ân tất cả đều là châm chọc: "Ngươi được nhắm mắt, nhưng mà ta thì vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ngươi!”

Lục Kiều Ân đứng dậy rời đi.

Điền nguyên thủ mắt trông mong mà nhìn theo, bất đắc dĩ cười.

“Ngươi thắng, ta nói cho ngươi người kia là ai!” Điền nguyên thủ hướng Tống Đoàn Viên nói, "nhưng ngươi xác định chỉ bằng ngươi, có thể giải quyết được chuyện này?”

“Ta chỉ nghĩ tận lực!” Tống Đoàn Viên nói.

Điền nguyên thủ ý bảo Tống Đoàn Viên tiến lên.

Tống Đoàn Viên tiến lên, Điền nguyên thủ hạ giọng nói tên một người, ánh mắt Tống Đoàn Viên tối sầm lại.

Bình Luận (0)
Comment