Tống Song Hỉ vui mừng hỏi: “Tiểu đệ, đệ sắp đi đọc sách sao?”
Tống Phúc Truyền 'ân ân' hai tiếng.
“Thật tốt quá!” Tống Song Hỉ thập phần vui mừng, tiến lên kéo kéo cánh tay Tống Phúc Truyền.
Tống Đoàn Viên sau đó mới phát hiện, Quan hệ giữa Tống Song Hỉ và Tống Phúc Truyền còn xem như không tồi.
Trước kia bởi vì nguyên chủ châm ngòi cùng bất công, quan hệ giữa mấy huynh đệ tỷ muội đều mỏng lạnh, hiện giờ nhìn thấy Tống Song Hỉ thiệt tình cao hứng vì Tống Phúc Truyền, giữa hai người còn có hơi chút tình tỷ đệ.
Tống Đoàn Viên đột nhiên nhớ lại một sự kiện ở kiếp trước, năm đó Tống Song Hỉ bị đưa đi làm tiểu thiếp cho lão nhân 70 tuổi, sau khi bị ngược chết, là Tống Phúc Truyền đi nhặt xác cho Tống Song Hỉ.
Có lẽ bởi vì Tống Song Hỉ, Tống Phúc Truyền mới hạ quyết tâm rời khỏi nhà đi làm sơn tặc, trong lòng hận nguyên chủ.
Trải qua Trần gia thôn, Tống Đoàn Viên cố ý mang theo hai đứa nhỏ đi Trần gia một chuyến, giao đơn thuốc cho bà nương Trần gia.
“Đây là dùng khi khẩn cấp, nếu không thoải mái, chạy nhanh phun một chút, ấn như vầy!” Tống Đoàn Viên dùng hai đoạn gậy trúc làm thành dụng cụ ấn, ấn xuống một chút, sẽ xịt ra một ít nước thuốc.
Bà nương Trần gia thử một chút.
“Đây là phương thuốc ngày thường đun uống, ba ngày một lần, chậm rãi uống, uống hai tháng nhìn xem!” Tống Đoàn Viên lại giao một phương thuốc cho bà nương Trần gia: “Ta nói cho ngươi một tiếng, bên trong thuốc xịt có một loại dược liệu gọi là bạc hà, thập phần đắt đỏ, làm một chút này cũng phải tốn một lượng bạc, cho nên phương thuốc này ta thật sự là không mua nổi, chính ngươi đi mua đi!”
“Bạc hà? Ngươi thế nhưng lại mua được bạc hà?” Đột nhiên, một âm thanh vang lên.
Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn qua, liền thấy một nam nhân từ bên ngoài đi vào tới, đúng là Trần lão gia.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, bạc hà làm sao vậy?
“Ngươi thật sự có bạc hà?” Bà nương Trần gia cũng hỏi theo.
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Phong hàn suyễn không thể dùng bạc hà, nhưng phong nhiệt có thể dùng, hơn nữa có hiệu quả không tồi.”
Trần lão gia nói: “Bạc hà chính là thứ hiếm, bởi vì Thái Hậu thích nhất là bạc hà, cho nên cả nước đều không thể dùng bạc hà, phải đưa vào trong cung. Người khác không biết chuyện này, nhưng cữu cữu Chí Nhi là người làm hương liệu, nên rõ ràng nhất! Trước kia ta vì giúp cữu cữu Chí Nhi tìm bạc hà này, đã cầu không ít người!”
“Ngay cả Kỷ Thập Nhất, Kỷ công tử thần thông quảng đại cũng không có tìm được!” Bà nương Tống gia bỏ thêm một câu.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, bạc hà khó tìm như vậy, mà Kỷ Trường An không có đưa bạc hà cho Trần gia, lại cho nàng?
“Không biết bạc hà này của ngươi là từ đâu tới?” Trần gia lão gia hỏi.
Tống Đoàn Viên vội nói: “Ngươi cũng biết bạc hà này không thể tùy tiện dùng, cho nên việc này không tiện nói với người ta!”
Trần lão gia gật gật đầu: “Được, chuyện này chúng ta đều không nói, chỉ cần có thể trị khỏi bệnh cho Chí Nhi, dù có xúc phạm vương pháp chúng ta cũng nhận!”
Tống Đoàn Viên nhíu mày, dùng một chút bạc hà liền xúc phạm vương pháp?
Từ Trần gia ra tới, Tống Đoàn Viên tổng cảm thấy trong lòng có chút không thích hợp.
Nếu ở quốc gia này, bạc hà không thể loạn dùng, Kỷ Trường An lúc ấy vì sao không nhắc nhở nàng? Chẳng lẽ muốn chờ nàng dùng xong lại báo quan bắt nàng?
Vậy cũng không đúng, nàng đã lấy được bạc hà lâu như vậy, Kỷ Trường An cũng không có làm cái gì!
Tống Song Hỉ và Tống Phúc Truyền chờ ở cửa Trần gia thôn, thấy Tống Đoàn Viên nhíu chặt mày ra tới, chạy nhanh tiến lên.
“Nương, như thế nào?” Tống Song Hỉ hỏi.
“Phương thuốc và đơn thuốc tất cả đều đã đưa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai tháng tới, thân mình của tiểu tử Trần gia kia có thể khôi phục đến không sai biệt lắm!” Tống Đoàn Viên nói: “Con đừng lo lắng, chỉ phương thuốc kia đã phải tốn một lượng bạc, dù trị không hết bệnh cho tiểu tử Trần gia, nhà hắn cũng không dám làm gì con, nếu không được thì chúng ta liền bẩm báo đi nha môn!”