Ở trong cuộc nói chuyện kế tiếp, Thu Trác Thị cũng thử vài lần, quận vương phi cố ý không nói gì, nhưng lại cố tình lộ ra vài câu, tóm lại chính là sau lưng Tống gia có người, người kia Thu Trác Thị có tưởng cũng không thể tưởng ra được!
Trước khi đi, quận vương phi lại nói khẽ với Thu Trác Thị: "Nghe nói Trình Vương điện hạ đã đón được Xu Nhã Lam công chúa Xu quốc, hai người trò chuyện với nhau rất vui, Lương Vương điện hạ nhờ Phàn quý phi đi cầu xin Hoàng Thượng, sau đó mới được thả ra, hiện giờ Lương Vương điện hạ cũng tiến đến nghênh đón công chúa Xu Nhã Lam!”
Thu Trác Thị nắm chặt ngón tay, tình cảnh hiện tại, có hơi giống tình hình lúc trước hai vị Vương gia cướp muốn cưới Thu Mâu Mâu, xem ra Thu Mâu Mâu đã trở thành một người bị từ bỏ!
“Sự tình làm mai lần trước của quận vương phi, thân thiếp sẽ suy xét!” Thu Trác Thị nói.
Quận vương phi gật gật đầu nói: "Vậy là tốt rồi!”
Lam quận vương và quận vương phi rời đi.
Thu Trác Thị lạnh lùng đứng đó, không dám tưởng tượng hôm nay nếu quận vương phi không có tới, nàng sẽ tao ngộ cái gì!
Trong phòng, Thu Kim Hồng tiến vào, nhìn bốn cái khay kia nói: "Mấy thứ này vừa lúc thêm vào của hồi môn cho Nghênh Song!”
Thu Trác Thị lạnh lùng ngước mắt: "Lão gia, thêm vào của hồi môn không phải sự tình cha mẹ nên làm sao, nơi nào đến phiên đại nương ta?”
Thu Kim Hồng nói: "Ngươi cũng biết ta là từ tầng chót dưới một chút một chút bò lên, trong phủ cũng không có nghề phụ gì, tiền bạc khẩn trương, nếu Nghênh Song gả cho người thường cũng liền thôi, nhưng lại là Lưu thị lang gia, tổng không thể để thị lang gia chê cười chúng ta đi? Hiện giờ Thái Hậu đưa hạ lễ tới vừa lúc, cho nàng thêm vào của hồi môn!”
Thu Trác Thị cười lạnh: "Lời nói vừa rồi của quận vương phi ngươi cũng nghe thấy, là muốn ta lưu trữ, cũng không phải là cho Thu Nghênh Song thêm của hồi môn! Lão gia nếu nhất định phải lấy đi làm của hồi môn cho Thu Nghênh Song, ta sẽ cùng lão gia đến trước mặt Thái Hậu xin phân xử!”
“Ngươi……” Thu Kim Hồng tức giận đến không được, "Nếu lúc này ngươi chịu lấy ra, Nghênh Song về sau sẽ cảm kích ngươi, về sau ngươi sẽ nhiều thêm một người con gái, cớ sao không làm?”
Thu Trác Thị nhàn nhạt lắc đầu: "Không cần, ta có con gái, hơn nữa con gái của ta sẽ gả tốt hơn nàng!”
“Gả tốt hơn? Ngươi cho rằng hiện tại vẫn là thời điểm Lương Vương và Trình Vương tranh cướp muốn cưới con gái chúng ta? Hiện tại hai vị Vương gia đều đi đoạt lấy vị công chúa Xu quốc kia!” Thu Kim Hồng buột miệng thốt ra.
Thu Trác Thị nắm chặt tay, nàng ngước mắt nhìn về phía Thu Kim Hồng: "Mâu Mâu nhất định sẽ gả tốt hơn Nghênh Song, không tin ngươi cứ chờ xem!”
Thu Kim Hồng tức giận phất tay áo chạy lấy người.
Thu Trác Thị nắm chặt ngón tay, nàng nói với bà tử: "Đi đưa thiệp đến quận vương phủ, ta muốn gặp quận vương phi!”
Bà tử chạy nhanh đáp lời.
Tống Đoàn Viên nhận được thiệp của quận vương phi, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là, chẳng lẽ việc hôn nhân của Tống Phúc Tin có tin tức? Bằng không lấy quan hệ giữa nàng và quận vương phi, quận vương phi hẳn sẽ không chủ động tìm nàng.
Tống Đoàn Viên vội vàng viết thiệp trả lời, ngày thứ hai làm tốt chuẩn bị nghênh đón quận vương phi.
Quận vương phi tiến đến, trên mặt đều là không khí vui mừng.
“Có tin tốt sao?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Quận vương phi gật đầu: "Không sai biệt lắm, ngươi chỉ lo chờ tin tức tốt là được rồi!”
Tống Đoàn Viên có chút giật mình: "Trước đó Thu gia vẫn luôn muốn gả Mâu Mâu cho Trình Vương, sao có thể đáp ứng được?”
“Đây cũng coi như là một cơ hội, công chúa Xu quốc tiến đến, tất cả tâm tư của Lương Vương và Trình Vương đều bị công chúa hấp dẫn, Thu gia phỏng chừng là thấy, mặc kệ là Trình Vương phi hay Lương Vương phi đều không làm được, sau đó mới không có biện pháp liền muốn đáp ứng việc hôn nhân này!” Quận vương phi nói.