Rất nhanh liền đến phiên Nhị Nhân lên sân khấu, Nhị Nhân thở phào nhẹ nhõm, bình phục tâm tình một chút, nắm cung thần ở trong tay, cầm lấy thần tiễn, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, đang muốn tiến lên, lại bị Thẩm Lận ngăn cản.
“Ngươi……” Nhị Nhân liếc mắt nhìn Thẩm Lận một cái, cảm thấy quen mắt, nhất thời không nhớ ra là ai.
“Ta là Thẩm Lận, là người của Kỷ công tử!” Thẩm Lận một bên nói, một bên kéo miếng vải đen bên cạnh một lần nữa giúp Nhị Nhân che cung thần trong tay lại.
“Ngươi làm gì? Ta phải lên sân khấu, đã đến phiên ta!” Nhị Nhân sửng sốt, tiến lên liền phải đoạt thần cung trong tay Thẩm Lận.
“Nhị Nhân, ngươi có biết đây là cung thần của gia tộc thần tiễn tướng quân Thanh quốc không, ngươi là không muốn sống nữa sao?” Thẩm Lận trầm giọng nói.
Nhị Nhân lập tức sửng sốt, "Ngươi nói Thanh quốc?”
“Người tiếp theo!” Lúc này đã có thị vệ lớn tiếng hô, thập phần không kiên nhẫn.
Thẩm Lận thấp giọng nói: "Ngươi mau bỏ quyền, bằng không……”
Nhị Nhân ngốc ngốc, căn bản là không phản ứng kịp.
Lúc này Thiên Cơ hoàng đế thấy người chậm chạp không có lên sân khấu, không nhịn được liền nhìn qua.
Thu Kim Hồng cũng có chút không kiên nhẫn.
Đây là thí sinh nào, sao ở thời điểm mấu chốt lại xảy ra vấn đề?
Thẩm Lận thấy đã có người tiến đến xem xét, hắn khẽ cắn môi, móc chủy thủ trong lòng ngực ra, chém dây của cung thần.
Ai biết dây cung kia không biết là làm từ chất liệu gì, chỉ bằng nội lực và võ công của Thẩm Lận, thế nhưng chém vài lần cũng không đứt.
“Đang làm gì đấy?” Một vị quan tiến đến hỏi.
Thẩm Lận chỉ đành dùng miếng vải đen che cung thần đi, thế Nhị Nhân trả lời: "Người huynh đệ này của ta bị đứt dây cung, có thể mượn cung tiễn để dùng hay không?”
“Vậy sao không chuẩn bị từ sớm đi?” Vị quan kia không vui lẩm bẩm hai câu, "Như vậy, sao có thể lên chiến trường, hủy bỏ tư cách thi đấu!”
Người nọ vừa dứt lời, trong ánh mắt Nhị Nhân liền có nước mắt.
Hắn cực cực khổ khổ luyện tập mấy tháng, liền bị hủy bỏ tư cách thi đấu như vậy?
Nhị Nhân đang muốn tiến lên, lại bị Thẩm Lận ngăn cản: "Ngươi có muốn mệnh không?”
Nhị Nhân nhìn về phía Thẩm Lận.
Hắn tuy rằng không nhận thức Thẩm Lận, nhưng gia tộc thần tiễn mà Thẩm Lận nói, hắn đã nghe Nhị Cột nói đến, lúc ấy hắn cho rằng kia chỉ là ông nội hắn tùy tiện tự phong, lại không có nghĩ đến thật sự tồn tại, hơn nữa còn là gia tộc thần tiễn tướng quân Thanh quốc!
Lúc này, Trình Vương và Kỷ Trường An đã vào trong, khác thường trên sân tỷ thí, Trình Vương cũng chú ý tới.
“Vị kia chính là bằng hữu của Thập Nhất ngươi?” Trình Vương hỏi Kỷ Trường An, "Tựa hồ gặp phải một chút vấn đề!”
Kỷ Trường An nói: "Ta đi nhìn một cái!”
“Nơi nào cần ngươi tự mình đi, bổn vương phái người đi hỏi một chút là được!” Trình Vương ý bảo thị vệ bên người, thị vệ chạy nhanh đi.
Trong chốc lát sau, thị vệ trở về, thấp giọng bẩm báo: "Nghe nói là dây cung bị đứt, hành tẩu Binh Bộ phán hủy bỏ tư cách khảo thí của hắn!”
Kỷ Trường An nhíu mày: "Lên chiến trường nếu như thế này, đó chính là chết, thật nên bị hủy bỏ tư cách khảo thí!”
“Hắn nếu có thể là bằng hữu của Thập Nhất ngươi, bổn vương tự nhiên phải cho hắn mặt mũi!” Trình Vương nói, ngước mắt phân phó thị vệ, "Ngươi đi nói cho hành tẩu Binh Bộ kia, liền nói bổn vương mệnh lệnh, cho hắn một cơ hội!”
Thị vệ chạy nhanh rời đi.
Lúc này đã có thí sinh khác lên sân khấu, Nhị Nhân ngơ ngác đứng ở nơi đó, vẫn còn ngây người.
Thị vệ bên người Trình Vương tới trước mặt vị hành tẩu Binh Bộ kia nói, hành tẩu kia chạy nhanh gật đầu, đi đến trước mặt Nhị Nhân nói: "Trình Vương của chúng ta nói cho ngươi một cơ hội lên sân khấu, ngươi chạy nhanh đi, bản quan đi chuẩn bị một bộ cung tiễn cho ngươi!”