Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 782 - Chương 782. Tống Phúc Quý Tâm Tư 2

Chương 782. Tống Phúc Quý tâm tư 2 Chương 782. Tống Phúc Quý tâm tư 2

Vương Ngọc Lan lại nói: "Nương nói cũng đúng, Tiếu Tiếu chỉ là một đứa trẻ, trong cung là địa phương nào, nói sai làm sai sự tình gì sẽ bị chém đầu, Tiếu Tiếu còn nhỏ đã phải chịu áp lực lớn như vậy……”

“Nếu trong cung đáng sợ như vậy, vì sao người ta đều phải đi vào?” Tống Phúc Quý cảm thấy Vương Ngọc Lan nói quá khoa trương, "Còn có tiền công nữa, một tháng hai lượng bạc, bên ngoài nơi nào có loại chuyện tốt này?”

Vương Ngọc Lan vươn tay tới kéo kéo Tống Phúc Quý: "Vẫn là đừng đi, nghe nương đi, nếu không có chủ ý của nương, Tiếu Tiếu cũng sẽ không được thứ nhất, ngươi ngẫm lại xem, một đứa trẻ 4 tuổi, ngươi bảo nàng đi làm xiêm y cho Hoàng Thượng, có thể làm ra cái gì?”

Tống Phúc Quý không cam lòng, cả đêm làm ầm ĩ không ngủ.

Tống Đoàn Viên ngoài miệng nói mặc kệ, trong lòng vẫn có chút không bỏ xuống được Tống Tiếu Tiếu.

Nàng hy vọng Tống Tiếu Tiếu đi ngự thêu phường học tập, nhưng kia dù sao cũng là trong cung, địa phương không thể khống chế quá nhiều.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tống Đoàn Viên nhìn quầng thâm mắt của Tống Phúc Quý và Vương Ngọc Lan, cũng không nói thêm gì, chỉ giục Tiếu Tiếu ăn nhiều cơm.

Tống Tiếu Tiếu bưng chén, nghĩ nghĩ ngẩng đầu nói: "Bà nội, cha nương, con đã nghĩ xong, con không đi ngự thêu phường!”

Tống Phúc Quý sửng sốt, trực giác chụp chiếc đũa: "Sao lại không đi?”

Tống Đoàn Viên ngước mắt trừng Tống Phúc Quý một cái.

Tống Phúc Quý vội vàng thành thật, đè thấp âm thanh hỏi: "Vì sao không đi? Hôm qua không phải con còn nói là muốn đi sao?”

“Bà nội nói đúng, lần này đắc thắng thuần túy là bởi vì ý tưởng mới mẻ, hơn nữa vị công chúa kia cũng đã từng có một con chó bị chết giống Đại Hắc, con sau đó mới được vị trí thứ nhất, kỳ thật ngày ấy giao tác phẩm thêu, con thấy rất nhiều tác phẩm tốt hơn của con, nếu chân chính so về tài nghệ, con không bằng người ta! Cha nương, con tổng không thể đi thêu Đại Hắc cho Hoàng Thượng được?” Tống Tiếu Tiếu hiểu chuyện nói.

Tống Đoàn Viên nhìn nhìn Tống Tiếu Tiếu, cảm thấy Tống gia rốt cuộc có hy vọng, bên trong một đống đứa trẻ, rốt cuộc cũng có một đứa thông tuệ!

Tống Phúc Quý định phát hỏa, nhưng nhìn nhìn Tống Đoàn Viên chỉ đành chịu đựng: "Đây chính là cơ hội vô cùng tốt, lần này con không đi, có lẽ đời này cũng không thể nào vào được!”

Tống Tiếu Tiếu nghiêng đầu nhỏ nói: "Không đi liền không đi, về sau chính con mở tú phường, Hoàng Thượng muốn mặc quần áo do con làm, còn phải đến tú phường của con để tìm con!”

Tống Đoàn Viên không nhịn được lập tức cười rộ lên.

“Con nhìn xem, con nhìn xem, ngay cả bà nội cũng cười con si tâm vọng tưởng!” Tống Phúc Quý không nhịn được mắng.

Tống Đoàn Viên vội nói: "Ta cũng không phải là cười cháu gái ta si tâm vọng tưởng, ta đây là vui mừng, Tống gia chúng ta cuối cùng cũng có một người có đại chí hướng!”

Vương Ngọc Lan nhìn thoáng qua Tống Phúc Tin vội nói: "Nương, nghe nương nói kìa, nhị thúc mới là đại chí hướng, đứa nhỏ Tiếu Tiếu này chỉ nói hươu nói vượn, tính là đại chí hướng gì!”

“Theo ta thấy, chí hướng của Tiếu Tiếu so với lão nhị còn lớn hơn, khiến Hoàng Thượng phải cầu!” Tống Đoàn Viên cười nói.

Tống Phúc Tin gật đầu: "Không hổ là học sinh của ta, trò giỏi hơn thầy!”

Vương Ngọc Lan thấy Tống Phúc Tin không giận, sau đó mới thở ra nhẹ nhõm nói: "Mọi người cứ sủng nàng đi!”

Tống Phúc Quý có chút nín thở: "Nương, nương không ngẫm lại sao? Đây chính là cơ hội tốt ngàn năm một thuở!”

Tống Phúc Tin nói: "Đại ca, trong triều trong cung, không phải nơi dễ dàng, Tiếu Tiếu còn nhỏ, thật sự không nên vội!”

Tống Phúc Quý thấy tất cả mọi người đều không đồng ý, chỉ đành nói: "Nương, không phải nương nói để con và Ngọc Lan làm chủ sao?”

Bình Luận (0)
Comment