Kỷ Trường An thở dài một hơi.
Một ngày này, Tống Đoàn Viên đang ở y quán nhìn bệnh, Xu Nhã Lam thế nhưng tự mình tới y quán.
Xu Nhã Lam nhìn Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm nói, "Nghe nói huyện chúa Thanh Sơn y thuật cao minh, cho nên bản công chúa tiến đến cầu khám!”
Tống Đoàn Viên ngước mắt, cũng không nghĩ tới thế nhưng là công chúa Xu quốc, liền cười hỏi: "Công chúa muốn khám bệnh gì?”
“Bản công chúa có chút bệnh kín, mấy ngày nay lại phát tác, thật sự ngại phiền toái ngự y trong cung, liền nghĩ ra ngoài tìm đại phu nhìn một cái, nghe nói trong y quán Bình An có nữ đại phu, cũng liền tới, không thể tưởng được thế nhưng gặp ngươi!” Xu Nhã Lam nói.
Tống Đoàn Viên nói: "Công chúa là kim chi ngọc diệp, dù cho không có phương tiện để ngự y của vương triều Thiên Cơ nhìn, bên người cũng có mang theo y quan của Xu quốc đi? Vu y của Xu quốc khá nổi danh!”
Xu Nhã Lam bất đắc dĩ nói: "Bên người bản công chúa trước đó đích xác có một y quan, nhưng bởi vì hoàng huynh xảy ra chuyện, phụ hoàng và mẫu hậu sốt ruột, sầu lo thành bệnh, y quan kia y thuật thập phần cao minh, liền lưu lại Xu quốc chiếu cố mẫu hậu, hiện giờ y quan bên người bản công chúa đều là nam nhân, thật sự là không có phương tiện!”
Tống Đoàn Viên vẫn không nghĩ dính vào vũng nước đục này, Xu Nhã Lam lần này là tới điều tra cái chết của Thái Tử Xu Sắt, lặp đi lặp lại nhiều lần xuất hiện ở trước mặt nàng, sợ là không phải trùng hợp!
“Xu công chúa, thật sự xin lỗi, y thuật của ta còn thấp, không dám nhìn bệnh cho công chúa, công chúa vẫn nên trở về đi!” Tống Đoàn Viên nói.
“Y thuật còn thấp?” Xu Nhã Lam cười lạnh, "Nhưng bản công chúa nghe nói huyện chúa Thanh Sơn bởi vì trị hết ôn dịch, còn nhận được danh hào Tống nương nương, mới được Thiên Cơ hoàng đế phong làm huyện chúa Thanh Sơn, như thế, huyện chúa Thanh Sơn còn nói y thuật của chính mình thấp?”
Tống Đoàn Viên cười nói: "Kia chỉ là các bá tánh kính yêu ta, là xưng hô thân mật. Về phần huyện chúa Thanh Sơn, cũng là Hoàng Thượng nâng đỡ, nhưng nhìn bệnh cho công chúa, ta thật sự không nắm chắc!”
Xu Nhã Lam cười lạnh: "Bản công chúa cũng chưa nói là bệnh gì, ngươi liền nói không trị được?”
“Bệnh mà y quan Xu Quốc cũng không nhìn được, lại là bệnh kín, ta cảm thấy, ta biết càng ít càng tốt!” Tống Đoàn Viên rũ mắt nói.
“Được được được, đại phu của vương triều Thiên Cơ, bản công chúa không mời nổi, vậy để Hoàng Thượng mời đi!” Xu Nhã Lam tức giận đi ra ngoài.
Tống Đoàn Viên nhìn vạt áo Xu Nhã Lam, hơi hơi nhíu mày.
Lần trước Kỷ Trường An tiến đến muốn kim tằm, Tống Đoàn Viên đã cảm thấy kỳ quái, sau đó, nàng kiểm tra cho Vương Ngọc Lan, Tống Tiếu Tiếu còn có em bé, thật không có cái gì khác thường, nhưng hôm nay Xu Nhã Lam tìm tới cầu khám, giống như quá mức cố tình.
Sự tình Kỷ Trường An chính là Dạ Phách, là bởi vì nàng mới bị tiết lộ, nếu công chúa Xu quốc này là hướng về phía Kỷ Trường An mà tới, nàng vẫn không cần tăng thêm phiền toái cho Kỷ Trường An, vòng quanh đi thôi!
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, dù sao qua mấy ngày nữa nàng cũng trở lại trấn Thanh Sơn, bởi vậy cũng liền tuyên bố không ngồi khám nữa, nhường vị trí đại phu ngồi công đường cho Chu Tế Tân.
Từ hôm ấy, Tống Đoàn Viên liền ở nhà dưỡng bệnh, mấy ngày không có ra cửa.
Qua mấy ngày, nhưng thật ra gió êm sóng lặng, Tống Đoàn Viên cảm thấy chuyện này sắp qua, Hoàng Thượng đột nhiên lại hạ chỉ tuyên Tống Đoàn Viên tiến cung.
Ý chỉ của Hoàng Thượng tới Tống gia, tin tức cũng rất nhanh truyền tới Kỷ gia.
Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại, vốn định nhịn xuống, nhưng cuối cùng vẫn tìm một cái cớ vào cung.