Kỷ Trường An nhanh chóng tắm rửa một cái, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt Tống Đoàn Viên.
"Hiện tại không hôi đi?" Kỷ Trường An dùng sức ngửi ngửi trên người mình, lại cố ý tiến đến trước mặt Tống Đoàn Viên.
Kỷ Trường An một thân áo xanh nhạt, ống tay áo phiêu phiêu, mềm nhẹ như là uyển chuyển lung lay ở trong gió, mái tóc đen dài, màu da tuyết trắng, môi đỏ răng trắng, gợn sóng bất kinh, tươi cười nhẹ nhàng, tựa như trích tiên hạ phàm, làm người không rời được mắt.
Tống Đoàn Viên không nhịn được sắc mặt đỏ lên, thấp giọng nói: "Ta chỉ là tới nói với ngươi mấy câu liền đi……"
"Chuyện gì?" Kỷ Trường An thập phần nghiêm túc nhìn Tống Đoàn Viên, đôi mắt kia ngăm đen tựa như có thể hút người vào.
Tống Đoàn Viên dời mắt, không dám nhìn tới nam nhân, "Sự tình Lương Vương tham tấu Trình Vương có phải có quan hệ với ngươi hay không? Ta muốn nói với ngươi, ngươi không cần đối địch với Trình Vương, Lương Vương không đấu lại Trình Vương!"
Kỷ Trường An cười nói: "Ta biết, nhưng người thắng lợi cuối cùng cũng không nhất định là Trình Vương!"
Tống Đoàn Viên khó hiểu, "Có ý gì? Nếu Lương Vương bại, vị trí kia còn không phải là của Trình Vương sao?"
Kỷ Trường An lắc đầu: "Vậy cũng không nhất định, Hoàng Thượng lại không phải chỉ có hai vị hoàng tử là Lương Vương và Trình Vương!"
Tống Đoàn Viên do dự một chút: "Nhưng ta làm mộng, thấy Trình Vương ngồi lên vị trí kia!"
Kiếp trước, Lương Vương tạo phản thất bại, Trình Vương trở thành Thái Tử, nàng tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy Trình Vương ngồi lên vị trí hoàng đế kia, nhưng lúc ấy trong triều đích xác không có người chống lại Trình Vương!
"Ngươi tin tưởng mộng của ngươi như vậy?" Kỷ Trường An nhìn nàng.
Tống Đoàn Viên thở dài, nàng tin tưởng, bởi vì kia không phải mộng, đó là sự tình thật sự đã phát sinh ở kiếp trước, chỉ là nàng không thể nói thật cùng Kỷ Trường An.
"Nếu kết cục của Trình Vương và Lương Vương không giống trong mộng, vậy ngươi nói, kết cục của ta có thể nào cũng không giống hay không?" Kỷ Trường An cười nhẹ nhàng.
Trong lòng Tống Đoàn Viên vừa động, nàng vẫn luôn cho rằng kết cục của Tống gia được sửa lại, kết cục của Kỷ Trường An liền sẽ được sửa, chưa từng có nghĩ tới vận mệnh của Kỷ Trường An sẽ có quan hệ cùng kết cục của Lương Vương và Trình Vương.
"Ta thật sự không muốn giống như trong giấc mơ của ngươi, bị xe kết hôn đè chết, ta chết như vậy không phải lỗ sao?" Kỷ Trường An cười nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Tống Đoàn Viên lại u ám hơn một ít, "Ta còn nghĩ có một ngày cưới nữ tử chính mình thích vào cửa, sống hạnh hạnh phúc phúc!"
Trong lòng Tống Đoàn Viên chua xót, thấp giọng nói: "Chỉ mong như vậy!"
Mấy ngày trước đây hắn còn nói không chuẩn nàng nói hắn cưới nữ nhân khác, hiện giờ không phải chính hắn cũng nói sao?
Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên, nhịn xuống xúc động buột miệng thốt ra.
Nhanh nhanh!
Mấy ngày nay, Hách lão nhân vài lần muốn đi gặp Tống Đoàn Viên, nhưng đều bị Hách Ly Cung phá hư.
Hôm nay, Hách lão nhân rốt cuộc không nhịn được nữa, trầm giọng hỏi Hách Ly Cung: "Con rốt cuộc là con trai của ai? Kỷ Trường An kia đã cho con ăn dược gì, con thế nhưng lại giúp hắn?"
Hách Ly Cung thấp giọng nói: "Cha, con không phải vì Kỷ Trường An, mà là vì Tống Đoàn Viên! Nàng cái gì cũng không biết, nàng hiện tại có con trai con gái sống rất khá, cha vì sao muốn phá hư sự yên lặng này?"
"Nàng sống rất khá? Rõ ràng là công chúa một quốc gia, lại gả cho một gã tú tài nghèo, hiện tại còn phải làm quả phụ, kéo một đám con trai con gái, còn có ba đứa cháu gái, con là từ đâu nhìn ra nàng sống rất khá?" Hách lão nhân cười lạnh, "đó là chính con cảm thấy nàng sống tốt, ít nhất nàng hẳn có quyền biết sự thật đi? Sao con biết sau khi nàng biết thân phận của chính mình sẽ lựa chọn như thế nào?"