Sau khi đám người Giả Bảy đi theo Tống Phúc Quý, Tống Đoàn Viên nắm túi tiền trong tay, cảm nhận được sự kính yêu của các hương thân đối với nàng.
Nhớ tới tình huống lần đó chữa khỏi ôn dịch xong rời đi trấn Thanh Sơn, bá tánh tiễn đưa nàng, trong lòng Tống Đoàn Viên liền vẫn luôn vui mừng.
Ở hiện đại, nàng đã muốn làm đại phu như vậy, cứu chữa cho mọi người, đáng tiếc không có một thân thể tốt, hiện giờ có thân thể tốt, lại ở trên chuyện nhà cùng tư tình nam nữ tiêu tốn thời gian!
Tống Đoàn Viên đang xúc động, liền thấy Kỷ Trường An và Hách lão nhân tiến đến.
Mấy ngày nay, Tống Đoàn Viên vẫn luôn không có nhìn thấy Hách lão nhân, dù ở Hách gia, cũng vẫn luôn không có nhìn thấy.
"Sư phụ, sư phụ vẫn luôn vội cái gì vậy? Dưa chuột đồ đệ muối cho sư phụ đã sắp biến vị!" Tống Đoàn Viên vội vàng tiến lên nói.
Hách lão nhân không có hảo ý lườm Kỷ Trường An một cái nói: "Vận số năm nay không may mắn, gặp phải gian thương, bị hắn lừa một phen, vẫn luôn phải đi trả nợ!"
Kỷ Trường An bất động thanh sắc, nhìn nhìn bốn chiếc bàn tròn lớn bên trong cánh cửa, hỏi: "Đủ để đãi tiệc chứ?"
"Nếu không đủ thì đến nhà ta đi!" Hách Ly Cung vội nói.
Tống Đoàn Viên vội nói: "Hẳn là không sai biệt lắm, không có đưa ra nhiều thiệp như vậy!"
"Còn cần làm gì nữa không?" Kỷ Trường An lại hỏi.
"Sáng sớm nay, ba vị sư phó nấu ăn của nhà ngươi đã tới, mang theo toàn bộ mọi người làm việc, lúc này đã chuẩn bị đến không sai biệt lắm, cái gì cũng không thiếu!"
Kỷ Trường An gật gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy sân quá nhỏ, bốn bàn thật sự là quá chật.
Mấy người đứng ở cửa nói chuyện, liền nghe thấy có người bẩm báo một tiếng: "Lương Vương đến!"
Tống Đoàn Viên sửng sốt, Lương Vương tới? Nàng cũng không có đưa thiệp cho Lương Vương!
Kỷ Trường An âm thầm cầm tay Tống Đoàn Viên, làm nàng không cần hoảng loạn.
Lúc này, xe ngựa Lương Vương đã tới trước cửa Tống gia, có thị vệ tiến lên lấy ghế đặt ở dưới xe ngựa, Lương Vương một thân cẩm y chậm rãi từ trên xe ngựa đi xuống.
Tống Đoàn Viên đứng yên không nhúc nhích.
Lương Vương cũng không ngại, nhàn nhạt cười tiến lên: "Thập Nhất tới so với bổn vương còn sớm hơn!"
Kỷ Trường An nhàn nhạt cười cười: "Không thể tưởng được Tống gia thế nhưng mời được Lương Vương điện hạ!"
Lương Vương mở cây quạt ra cười nhẹ: "Bổn vương là không mời tự đến!"
Tống Đoàn Viên chỉ đành tiến lên hành lễ: "Lương Vương điện hạ, không biết điện hạ tới, không có an bài riêng cho điện hạ……"
"Vậy cũng không cần, Thập Nhất ngồi nơi nào bổn vương liền ngồi ở đó, không cần an bài riêng!" Lương Vương tiến lên, cười tủm tỉm nhìn Kỷ Trường An, "Ngươi nói đúng không, Thập Nhất?"
Kỷ Trường An đang muốn nói chuyện, liền nghe thấy có người lại hô một tiếng: "Trình Vương điện hạ giá lâm!"
Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An liếc mắt nhìn nhau, hôm nay thật đúng là náo nhiệt!
Lương Vương lạnh lùng nhếch miệng cười, cũng không đi vào ngồi, liền chờ ở cửa.
Trong chốc lát, xe ngựa Trình Vương cũng tới, Trình Vương từ trên xe ngựa xuống dưới, trông thấy ba người đều đứng ở cửa, không nhịn được cười nói: "Không nghĩ tới tam ca và Thập Nhất tự mình nghênh đón bổn vương, khiến cho trong lòng bổn vương thập phần vui mừng!"
Lương Vương hừ lạnh một tiếng: "Cũng không phải chuyên môn nghênh đón ngươi, chỉ là bổn vương cũng vừa đến, còn chưa có đi vào!"
Trình Vương cười tủm tỉm nói: "Thì ra là thế, là bổn vương tự mình đa tình!"
Trình Vương vẫy vẫy tay, có người từ trên xe ngựa gỡ hạ lễ xuống, hai chiếc rương lớn.
"Tống huyện chúa, đây là hạ lễ mẫu phi chuẩn bị riêng cho ngươi, xin hãy nhận lấy!" Trình Vương nhìn về phía Tống Đoàn Viên nói.