Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 882 - Chương 882. Hộ Quốc Công Huân (2/2)

Chương 882. Hộ quốc công huân (2/2) Chương 882. Hộ quốc công huân (2/2)

Giang Long vội nói: "Đây là thật, thân mình Nhị phu nhân vẫn luôn không tốt!"

Hách lão nhân liếc mắt nhìn Giang Long một cái, tựa hồ yên tâm hơn rất nhiều, cũng liền nói: "Ngày mai ta cho người đi y quán đón các ngươi!"

Tống Đoàn Viên nhàn nhạt gật đầu, lên xe ngựa.

Trong xe ngựa, Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Giang Long một cái, lại nhấc màn che lên nhìn bên ngoài.

Bên ngoài một mảnh đen sì.

Giang Long vẫn luôn cúi đầu, nhưng đôi tay bất an vẫn bại lộ cảm xúc của nàng.

"Ngươi nguyện ý hiện tại nói hay là muốn trở về nói?" Tống Đoàn Viên hỏi.

Giang Long lập tức ngẩng đầu lên, thấp giọng nói: "Phu nhân, tiểu nữ có thể không nói hay không?"

Tống Đoàn Viên nhíu mày: "Ngươi cùng Hoàng Bưu Long kia có quan hệ gì?"

Giang Long cúi đầu trầm mặc.

Tống Đoàn Viên nhíu mày, xem ra Giang Long không muốn nói.

"Chừng nào ngươi nghĩ xong thì nói cho ta! Nhưng trước khi ngươi nói cho ta, ta sẽ không tiến đến trị liệu cho vị Hoàng đại thiện nhân kia!" Tống Đoàn Viên trầm giọng nói.

Giang Long ngước mắt: "Nhưng phu nhân đã đáp ứng……"

"Đổi ý!" Ánh mắt Tống Đoàn Viên tối sầm lại, nàng lại không phải đồ ngốc, Giang Long và Hách lão nhân nhất định có chuyện gạt nàng, nói không chừng ngay cả Kỷ Trường An cũng có chuyện giấu giếm nàng.

Giang Long hơi há mồm, cuối cùng vẫn trầm mặc.

Chuyện này trước cứ bẩm báo cho Kỷ công tử đi!

Thời điểm xe ngựa tới Tống gia đã là canh ba, Tống Phúc Quý và đám người Tống Đại Cát chờ ở cửa, vừa thấy Tống Đoàn Viên trở về liền chạy nhanh đi lên đón.

"Nương, sao muộn như vậy mới trở về? Lão nhị và Song Hỉ bọn họ đều đi tìm nương!" Tống Phúc Quý tiến lên hỏi.

Tống Đoàn Viên nói: "Có người bệnh khám gấp, ở khá xa, nên về trễ!"

Tống Phúc Quý đang muốn nói thêm, liền thấy cách đó không xa có vài người chạy tới, đi tuốt đàng trước mặt là Kỷ Trường An.

Kỷ Trường An trông thấy Tống Đoàn Viên, sau đó mới yên tâm, tiến lên thấp giọng nói: "Ta có lời cần nói với ngươi!"

"Vừa lúc, ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi!" Tống Đoàn Viên nói, để Tống Phúc Quý và Tống Đại Cát đi về trước.

"Nương, con đi tìm lão nhị bọn họ!" Tống Phúc Quý nói, kéo xiêm y trên vai ra cửa.

Thừa dịp Tống Phúc Quý và Tống Đoàn Viên nói chuyện, Giang Long chạy nhanh lên, ghé sát bên tai Kỷ Trường An, thấp giọng nói gì đó.

Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại.

Giang Long chạy nhanh lui ra.

Kỷ Trường An tiến lên nhìn Tống Đoàn Viên, thấp giọng nói: "Ngày mai không cần đi nhìn bệnh cho người kia!"

Tống Đoàn Viên nhìn hắn: "Ngươi nhận thức vị Hoàng đại thiện nhân này?"

Kỷ Trường An gật đầu: "Vị Hoàng đại thiện nhân này, ngày thường không có làm chuyện gì tốt, hiện giờ trúng gió cũng coi như là trừng phạt đúng tội, cho nên ngươi không cần lo cho hắn!"

Tống Đoàn Viên nhíu mày, thật sự là người xấu giống như Thủy lão nhân? Nhưng nhìn Giang Long tựa hồ như có quan hệ gì với hắn!

"Giang Long nàng……" Tống Đoàn Viên vừa định hỏi Giang Long và Hoàng lão nhân kia là quan hệ gì, Kỷ Trường An liền tiếp tục nói, "Giang Long và người nọ có thù oán!"

Có thù oán? Tống Đoàn Viên đầy mặt nghi hoặc, sao nhìn không giống như là có thù oán, giống như là có ân vậy, vừa rồi ở trên xe trở về, Tống Đoàn Viên nói sẽ không đi cứu Hoàng đại thiện nhân kia, bộ dáng Giang Long còn rất sốt ruột!

Kỷ Trường An sâu kín thở dài ở trong lòng, vì không để Tống Đoàn Viên hoài nghi, hắn cũng chỉ có thể nói vị hộ quốc công Thanh quốc này thành người xấu!

Bình Luận (0)
Comment