Tống Khánh Phong lần đầu tiên đến Thiên Thành, đang muốn ở lại trong thành đi dạo vài ngày, có chỗ ăn ở, hắn tự nhiên là nguyện ý, chạy nhanh đáp lời.
Sau khi sai Cung ma ma tạm thời an trí phòng ở cho Tống Khánh Phong xong, Tống Đoàn Viên lại đọc lại thư của Tống tú tài một lần nữa, tổng cảm thấy Tống tú tài và Tống lão gia tử đang giấu giếm cái gì đó.
Tống Đoàn Viên kết hợp một chút với giấc mộng của nàng, nếu kia không phải mộng, nếu Tống Thanh Phong thật là Lam Lẫm, mà nguyên chủ thật là Thanh Nguyên công chúa của Thanh quốc, có lẽ phong thư này của Tống tú tài gửi cho Tống lão gia tử liền có thể hiểu được!
Nhưng nếu nàng là Thanh Nguyên công chúa, vậy việc Kỷ Trường An nói muốn cưới nàng, liền không phải nói giỡn, cũng không phải hứng khởi nhất thời, mà là chủ mưu đã lâu!
Tống Đoàn Viên liên kết với những lời nói trước kia của Đại Sơn, lại cẩn thận suy nghĩ một lần các sự việc đã phát sinh sau khi gặp Kỷ Trường An, càng thêm cảm thấy có khả năng này!
Kỷ Trường An từ lúc bắt đầu đã cố ý tiếp cận nàng, có lẽ đã sớm biết thân phận của nàng!
Nhưng hết thảy những việc này đều là phỏng đoán, Tống Đoàn Viên cần chứng thực.
Tống Đoàn Viên giả thiết thân phận của chính mình thành Thanh Nguyên công chúa, vậy việc bên người mình xuất hiện nhiều người Thanh quốc như vậy liền cũng không còn kỳ quái nữa, còn có lão tiên sinh Hoàng Bưu Long kia, có lẽ cũng biết gì đó!
Tống Đoàn Viên đứng dậy, nghĩ nghĩ, chuyện này nàng cần phải gạt Kỷ Trường An đi chứng thực, nhưng hiện tại bên người nàng đều là người của Kỷ Trường An, Điền Thất cũng là, nàng không có thể tin tưởng được!
"Phu nhân, phủ Lam quận vương đưa hoa cúc mùa thu tới, nói là cho phu nhân thưởng thức!" Lúc này, Nhân ma ma tiến vào bẩm báo.
Lam quận vương phi! Tống Đoàn Viên đột nhiên nghĩ tới nàng, hiện giờ Lam quận vương kiêm nhiệm thủ thành, có lẽ nàng có thể tìm Lam quận vương phi điều tra địa phương mà lão gia tử Tống gia đã ở sau khi tới Thiên Thành!
Tống Đoàn Viên lấy cớ cảm tạ Lam quận vương phi đi đến phủ Lam quận vương.
Lam quận vương phi biết Tống Đoàn Viên sẽ không tùy tiện tiến đến bái phỏng, cũng liền đuổi tất cả mọi người đi, tự mình gặp riêng Tống Đoàn Viên.
"Có chuyện quan trọng sao?" Quận vương phi hỏi.
"Ta tưởng nhờ ngài giúp ta điều tra một việc!" Tống Đoàn Viên nói, "Trước đó vài ngày, lão gia tử ta ở quê quán tiến đến thăm cháu, kết quả lạc đường, bị người ta đánh, sau khi trở lại quê quán liền qua đời, ta muốn nhờ quận vương gia điều tra một chút, sau khi lão gia tử tới Thiên Thành đã gặp qua người nào, có lẽ có quan hệ cùng cái chết của lão gia tử!"
Quận vương phi nói: "Hóa ra là chuyện này, ngươi yên tâm, bởi vì hiện tại công chúa Xu quốc ở Thiên Thành, cho nên người vào thành đều có ký lục, ta sẽ nhờ Vương gia điều tra!"
Tống Đoàn Viên nói lời cảm tạ.
Tới chạng vạng, quận vương phi bên kia đưa tới tin tức, nói là không có tra được ký lục Tống gia lão gia tử vào thành, còn cho người hỏi Tống Đoàn Viên một chút, có phải lão gia tử dùng tên giả hay không.
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, Tống lão gia tử lần đầu tiên đến Thiên Thành, hắn lại không phải khâm phạm của triều đình, tự nhiên sẽ không dùng tên giả đi trêu chọc phiền toái, nói cách khác, rất có thể Tống lão gia tử không phải chính mình tới, mà là có người mang hắn đến, vết thương trên người hắn, nhất định cũng có quan hệ cùng người dẫn hắn đến.
Nếu là như thế này, vậy thuyết minh Kỷ Trường An đã nói dối!
Tống Đoàn Viên do dự một chút, đi Kỷ gia.
Kỷ gia.
Kỷ Trường An đang nhìn chằm chằm sổ sách, nhíu mày.
Từ sau khi chính hắn thông khí cho Thiên Cơ hoàng đế quan hệ giữa hắn và Dạ Phách, Thiên Cơ hoàng đế liền âm thầm buộc chặt việc làm ăn của hắn, trong vòng một tháng, đã đóng cửa mấy chục cửa hàng, trực tiếp tổn thất mười mấy vạn lượng bạc.
"Công tử, nếu cứ tiếp tục như vậy……" Thẩm Lận có chút lo lắng, "Công tử ẩn nhẫn lâu như vậy, lần này sao lại thiếu kiên nhẫn?"
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: "Nên tới tổng sẽ tới!"
Thẩm Lận thở dài.
"Công tử, Tống huyện chúa tới!" Lúc này Đại Sơn ở bên ngoài bẩm báo.
Kỷ Trường An đang chau mày trên mặt lập tức có tươi cười, chạy nhanh ý bảo Thẩm Lận dọn sổ sách rời đi, hắn tiến đến mở cửa.