Giang Long lập tức không còn lời nào để nói.
Tống Đoàn Viên đi tìm Hách lão nhân.
Hách lão nhân hiện giờ bị Kỷ Trường An tính kế, căn bản không thoát thân được, hiện giờ hắn ở bên ngoài là người của Trình Vương, nhưng trong âm thầm lại kiềm chế Trình Vương.
Tống Đoàn Viên tới tìm Hách lão nhân, Hách lão nhân thập phần giật mình, "Kỷ Thập Nhất sao lại yên tâm để ngươi tới đây?"
Tống Đoàn Viên nhìn bộ dáng có chút già nua của Hách lão nhân, lấy thức ăn từ trong hộp đồ ăn ra tới, "Thịt kho tàu, cà tím nhồi thịt chiên, còn có đậu phụ cay rát, đều là các món mà sư phụ thích ăn!"
Hách lão nhân nhìn mấy món kia, không nhịn được thở dài: "Năm đó khi tên tiểu tử thúi Hách Ly Cung kia nói muốn cưới ngươi, ta nên chạy nhanh đáp ứng, nói không chừng ngươi đã sớm thành con dâu ta!"
Tống Đoàn Viên cười nói: "Nếu đồ đệ là con dâu của sư phụ, vậy sự tình phục quốc phải làm sao bây giờ?"
Hách lão nhân sửng sốt, ngước mắt: "Ngươi…… Như thế nào biết……"
Tống Đoàn Viên đưa một phong thơ cho Hách lão nhân: "Đây là cha đồ đệ để lại cho đồ đệ, cha của đồ đệ tên thật là Lam Lẫm!"
Hách lão nhân sửng sốt, chạy nhanh tiếp nhận, hắn đọc xong, ngón tay không nhịn được run rẩy, "Đại sư huynh, hắn……"
Tống Đoàn Viên thở dài.
Trên lá thư kia của Lam Lẫm, minh xác mà viết thân phận của nguyên chủ, ghi rõ năm đó sau khi hắn mang theo nguyên chủ chạy ra tới, đã an trí di thể Hoàng Thượng Thanh quốc như thế nào.
Tống Đoàn Viên không thể tưởng được, những năm gần đây, mộ tướng quân mà Nhị Cột vẫn luôn bảo hộ, thế nhưng chính là huyệt mộ của hoàng đế Thanh quốc, mà Tống Đoàn Viên ngay từ đầu vì sinh tồn đánh cắp chiếc nhẫn kia, chính là tín vật của hoàng đế Thanh quốc, nghe đồn năm đó, hoàng đế Thanh quốc tính toán đưa chiếc nhẫn kia cho phò mã tương lai, chỉ là đáng tiếc, năm nguyên chủ mười mấy tuổi, Thanh quốc đã diệt vong, nguyên chủ không biết là do bị kinh hách, hay là bởi vì Lam Lẫm, đã quên hết chuyện quá khứ, Lam Lẫm một lần nữa quy hoạch một thân phận mới cho nàng, cứ như vậy sống ở Tống gia thôn nhiều năm.
Lam Lẫm đặt phong thư này ở chỗ Tống Khánh Phong, chính là sợ có một ngày, nếu người của vương triều Thiên Cơ thật sự tìm tới cửa, ít nhất nguyên chủ cũng biết thân phận của chính mình, bằng không sẽ bị chết oan!
Tống Đoàn Viên hỏi Hách lão nhân: "Kỷ Trường An ngay từ đầu đã biết thân phận của đồ đệ?"
Hách lão nhân bất đắc dĩ nói: "Nếu không phải vì hắn, ta đã sớm nói cho công chúa thân phận của người!"
Cho nên Kỷ Trường An từ lúc bắt đầu đối tốt với nàng, liền bởi vì thân phận của nguyên chủ là Thanh Nguyên công chúa, hiện tại muốn cưới nàng, cũng là vì thân phận này!
Hách lão nhân ngước mắt hỏi: "Hiện giờ ngươi đã biết tất cả, có tính toán gì không?"
Tống Đoàn Viên cười cười, nàng có thể có tính toán gì chứ, người Thanh quốc đã diệt vong hơn hai mươi năm, thần tiễn tướng quân đã chết, Hoàng Bưu Long trúng gió, nàng có thể có tính toán gì được đây? Có lẽ cũng chỉ có một con đường là đầu hàng!
Tống Đoàn Viên lại nghĩ tới kiếp trước, chẳng lẽ kiếp trước thân phận của nguyên chủ không có bị bại lộ sao? Hay một nhà nguyên chủ bị chém đầu, không đơn giản là bởi vì Tống Phúc Tin và Lương Vương cùng nhau tạo phản, có thể nào cũng có quan hệ với thân phận của nàng hay không?
Tống Đoàn Viên nghĩ đến tình cảnh kiếp trước Kỷ Trường An bị đè chết khi đến gần xe tù, Kỷ Trường An có phải cố ý cải trang thành tân lang tiến đến cướp tù nhân hay không, trong xe kết hôn kia có tân nương hay không?
Hơn nữa Kỷ Trường An rõ ràng võ công không tồi, vì sao lại dễ dàng bị xe kết hôn đè chết như vậy, trong đó có phải có nguyên nhân gì không?
Tống Đoàn Viên còn tưởng rằng nàng đã khống chế được quan hệ giữa Tống Phúc Tin và Lương Vương, hết thảy của Tống gia sẽ càng ngày càng tốt, thay đổi vận mệnh của Tống gia, một ngày kia, nàng thoát khỏi thân phận của nguyên chủ này, có thể bắt đầu sinh hoạt mới, hiện tại xem ra, rất có thể là thân phận của nguyên chủ liên luỵ Tống gia.
Mà hiện tại, nàng chính là nguyên chủ, nàng chính là Thanh Nguyên công chúa!
Hách lão nhân thấp giọng nói: "Mấy năm nay ta cũng đã liên lạc một chút với cựu thần Thanh quốc, bọn họ phân tán ở các nơi trên cả nước, mai danh ẩn tích, nhưng khi bọn họ biết công chúa còn sống , thập phần cao hứng, hiện nay đã tụ tập được hơn 5000 người, nếu công chúa nguyện ý, ta nguyện ý đi theo làm tùy tùng cho công chúa!"