Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 962 - Chương 962. Sao Ngươi Đối Với Kỷ Công Tử Gương Mặt Kia Kêu Cha 2

Chương 962. Sao ngươi đối với Kỷ công tử gương mặt kia kêu cha 2 Chương 962. Sao ngươi đối với Kỷ công tử gương mặt kia kêu cha 2

Kỷ Trường An cúi đầu ngửi ngửi trên người mình, thật sự có một cỗ mùi chua.

Kỷ Trường An từ trong cung ra tới, ngay cả nhà cũng không có trở về, trực tiếp một đường chạy tới Thủ Nhĩ, bởi vì sợ tiết lộ hành tung, còn vài lần cải trang, cho nên thật là mấy ngày không có rửa mặt.

"Ta đi thu thập một chút, ngươi ăn canh đi!" Kỷ Trường An nói.

Tống Đoàn Viên gật gật đầu, nhìn Kỷ Trường An đi ra cửa.

Chờ Kỷ Trường An đóng cửa phòng lại, Tống Đoàn Viên vội vàng đặt canh gà xuống bên cạnh giường, kéo chăn lên che đậy mặt chính mình.

Hiện tại trong lòng Tống Đoàn Viên vừa vui lại vừa khẩn trương, vui vì Kỷ Trường An nói muốn cưới nàng, cũng không phải muốn trả thù nàng đã hôn hắn, không phải trêu nàng, khẩn trương chính là, nếu nàng không phải cô bé Kỷ Trường An gặp được 20 năm trước……

Tống Đoàn Viên bất đắc dĩ thở dài.

Buổi tối, Vương Ngọc Lan chuẩn bị một bàn đồ ăn lớn chiêu đãi Kỷ Trường An, Tống Phúc Quý và Tống Phúc Tin ngồi đón tiếp.

Tống Phúc Quý ân cần rót rượu cho Kỷ Trường An.

Biểu tình của Tống Phúc Tin lãnh đạm.

"Phúc Tin, đệ thất thần làm gì? Ở trong nhà chúng ta, đệ là trụ cột, lại là quan, nói chuyện có trọng lượng, đệ nên tiếp Kỷ công tử mới đúng." Tống Phúc Quý nhìn thoáng qua biểu tình lãnh đạm của Tống Phúc Tin nói.

Tống Phúc Tin nhàn nhạt hỏi Kỷ Trường An: "Kỷ công tử sao tìm được chúng ta?"

Tống Phúc Quý sửng sốt, chạy nhanh kéo kéo Tống Phúc Tin nói: "Chúng ta lại không phải chạy nạn, còn sợ người ta không tìm thấy sao?"

Kỷ Trường An cười nhẹ nói: "Ta có cửa hàng trên cả nước, bán nhiều loại đồ, cho nên trừ phi các ngươi không ăn cơm, không lên phố, chỉ cần có sinh hoạt, ta đều có thể tìm được!"

Tống Phúc Quý vội nói: "Hóa ra Kỷ công tử buôn bán lớn như vậy!"

Tống Phúc Tin lại nhíu nhíu mi: "Cũng làm khó Kỷ công tử đã lo lắng tìm tiểu dân chúng như chúng ta!"

Tống Phúc Quý nghe ra không thích hợp, không nhịn được âm thầm túm túm tay áo Tống Phúc Tin.

"Đại ca, đệ cảm thấy rượu có hơi chút lạnh, đại ca có thể giúp đệ đi đun nóng một chút không?" Tống Phúc Tin ngoái đầu nhìn Tống Phúc Quý.

Tống Phúc Quý đang muốn gọi Vương Ngọc Lan, Tống Phúc Tin còn nói thêm: "Đại ca, đại tẩu đang bận nấu ăn ở phòng bếp, đại ca đi đi, vừa lúc đệ có một số việc muốn đơn độc nói cùng Kỷ công tử, là sự tình trên quan trường, huynh biết cũng không tốt!"

Tống Phúc Quý sau đó mới nói: "Hóa ra là vậy, vậy đệ nói chuyện cùng Kỷ công tử đi, ta đi đun nóng rượu cho hai người!"

Tống Phúc Quý đứng dậy, cầm bầu rượu đi ra ngoài.

Tống Phúc Tin liếc mắt nhìn Kỷ Trường An một cái: "Kỷ công tử phí nhiều tâm tư tìm chúng ta như vậy, chính là có việc gì? Tổng không thể là bởi vì thèm đồ ăn do nương ta nấu đi?"

Kỷ Trường An nhìn hắn: "Nương ngươi đã nói thân thế của nàng cho ngươi!"

Tống Phúc Tin nhìn Kỷ Trường An: "Cho nên Kỷ công tử từ lúc bắt đầu đã biết thân phận của nương ta có phải hay không?"

Kỷ Trường An gật gật đầu: "Mười tám năm trước, lần đầu tiên ta tới Tống gia thôn, nhìn bụng nàng to lên, ta đã nhận ra nàng!"

"Mười tám năm trước?" Tống Phúc Tin tính một chút, đó chính là thời điểm nương hắn mang thai Tống Phúc Quý.

"Lam Lẫm nghĩ biện pháp cho nương ngươi một thân phận hoàn toàn mới, nàng lúc ấy có cha ngươi sủng ái, sống rất khá, cũng đã quên mất ta, cho nên ta liền vẫn luôn không có quấy rầy nàng." Kỷ Trường An nói ra nguyên nhân mình luôn ẩn tàng.

Kỳ thật năm đó hắn không có mang nguyên chủ đi, là bởi vì hắn phát hiện nguyên chủ không phải người hắn đợi!

Bình Luận (0)
Comment