Kỷ Trường An nhìn chằm chằm cánh tay bị Tống Đoàn Viên nhéo, không nhịn được lén lút nhếch môi, cười trộm.
Tống Đoàn Viên bị hắn cười đến sởn tóc gáy, "Ngươi cười cái gì?"
"Trước kia ta đọc sách, có mấy chữ ve vãn đánh yêu, còn không biết là ý gì, hiện giờ lại đã hiểu!" Kỷ Trường An vươn tay tới, cho Tống Đoàn Viên nhìn.
Trên cánh tay kia có một vết đỏ nho nhỏ, chính là vừa rồi Tống Đoàn Viên nhéo.
Tống Đoàn Viên vừa muốn nói là không cẩn thận, đôi mắt lại lập tức bị cánh tay của nam nhân hấp dẫn.
Kỷ Trường An đẹp, Tống Đoàn Viên vẫn luôn biết, nhưng không nghĩ tới ngay cả cánh tay cũng đẹp như vậy, thật sự là không giống cánh tay của một người võ công cao cường, da thịt trắng mịn, trách không được chỉ nhẹ nhàng nhéo một cái, đã để lại vết đỏ nho nhỏ.
"Nhìn cái gì?" Kỷ Trường An hơi hơi rũ cổ, quay đầu nhìn Tống Đoàn Viên, mái tóc dài mềm mại buông xuống, khuôn mặt đẹp đến kinh tâm.
Tống Đoàn Viên vội vàng dời mắt đi.
Kỷ Trường An không nhịn được lại cười rộ lên, cười đến trong lòng Tống Đoàn Viên phát hoảng.
"Cười cái gì?" Tống Đoàn Viên không nhịn được hờn dỗi nói, "vừa rồi Song Hỉ nói cũng có đạo lý, ngươi không chạy nhanh đi làm chính sự của ngươi sao?"
"Ngươi là sợ sắc đẹp của ta gây ra sai lầm cho quốc gia sao?" Kỷ Trường An cười tủm tỉm hỏi, đôi mắt đen nhánh phảng phất có thể hút người vào.
Tống Đoàn Viên vội nói: "Ngươi lại không phải Hoàng Thượng, lầm cái gì? Ta chỉ là lo lắng tiếp tục bạo động, bá tánh chịu khổ!"
Kỷ Trường An gật đầu: "Sự tình bên này đã xử lý đến không sai biệt lắm, ngày mai ta sẽ đi!"
Tống Đoàn Viên sau đó mới nhớ lại Kỷ Trường An nói ở Thủ Nhĩ có một nhân vật trọng yếu có quan hệ đến bạo động ở hai bờ sông Hoàng Hà, vừa muốn hỏi, liền thấy Thu Mâu Mâu tiến đến.
Thu Mâu Mâu đi vào phòng, cười hành lễ với Kỷ Trường An, còn nói thêm: "Nương, bên ngoài có một người vạm vỡ tới đây, còn mang theo bảy tám người, nói là họ Lỗ, tới tìm nương khám bệnh!"
Lỗ? Tống Đoàn Viên sau đó mới nhớ lại, đã sáu bảy ngày, đã đến ngày tái khám cho Lỗ Tam.
Ngày ấy nàng đi Lỗ phủ, không dùng tên thật, cũng không có nói cho Lỗ Tam nàng ở địa phương nào, nhưng Lỗ Tam này lại tìm tới.
Quả là người đứng đầu ở đây.
"Người nào?" Kỷ Trường An hỏi.
Tống Đoàn Viên vội nói: "Lỗ Tam gia, người đứng đầu ở đây, ta trước đó đã từng khám bệnh cho hắn!"
Kỷ Trường An nheo nheo mắt: "Chỉ khám bệnh?"
Tống Đoàn Viên có chút chột dạ.
Lúc trước, Tống Đoàn Viên tiếp cận Lỗ Tam, là muốn Lỗ Tam giúp nàng tìm đám người Nhị Nhân, hiện giờ bệnh của Lỗ Tam còn chưa có hoàn toàn khỏi, nàng cũng chưa đề cập đến yêu cầu kia, Kỷ Trường An lại tìm được nàng trước.
"Chỉ nhìn bệnh, ta tới Thủ Nhĩ cũng muốn sinh hoạt, tự nhiên phải tìm người để dựa vào mới được!" Tống Đoàn Viên vội nói.
Kỷ Trường An nghiêng mắt nhìn ánh mắt có chút chột dạ của Tống Đoàn Viên, hắn đứng dậy nói: "Kia vừa lúc, ta cũng đi nhìn vị Lỗ Tam gia này một cái, nhìn người đứng đầu Thủ Nhĩ trông như thế nào!"
Tống Đoàn Viên vội vàng ngăn hắn lại: "Bệnh này của Lỗ Tam gia không thích hợp cho người ngoài biết, ta cũng đã đáp ứng không nói cho người khác, ta đi khám bệnh, ngươi là một người xa lạ ở bên cạnh, sao có thể được?"
Thu Mâu Mâu vội nói: "Kỷ công tử, ta vừa mới nhìn qua, người kia vóc dáng cao lớn, nhưng thực anh tuấn, làn da màu đồng cổ, hẳn là biết võ, vừa rồi đứng ở ngoài cửa , cách đó không xa còn có rất nhiều thiếu phụ trộm nhìn về phía bên này!"
Thu Mâu Mâu nói xong, không nhịn được che khăn cười.
Thu Mâu Mâu xuất thân thế giá, hiện giờ thấy nam nhân này cũng không nhịn được tâm hoa nộ phóng, có thể thấy được Lỗ Tam này lớn lên thật sự không tồi.
Kỷ Trường An nhíu mày, càng không yên tâm.