Chương 6: Cấm ky
Chương 6: Cấm kyChương 6: Cấm ky
Sau khi kiểm tra qua thi thể, ba người ra khỏi nhà vệ sinh, đối mặt với một thi thể quỷ dị như vậy ai cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.
"Thời gian tử vong đại khái trong vòng ba giờ." Nhìn chiếc đồng hồ bỏ túi trong tay, vạm vỡ ngẩng đầu khẳng định nói: "Cũng có nghĩa là, khoảng từ 2 giờ đến 5 giờ sáng."
"Làm sao anh có thể xác định thời gian?"
Vạm vỡ liếc nhìn cô gái thuần khiết vừa đặt câu hỏi, nói cho cô ta biết thời gian và thứ tự gác đêm mà bọn họ đã sắp xếp, đồng thời đưa cho cô ta xem chiếc đồng hồ bỏ túi, bộ đếm thời gian hiển thị bên trên vừa vặn 7 giờ.
Ca trực tiếp theo sau Giang Thành chính là nam trung niên, mà tên mập ở ca tiếp theo nữa là do buồn tiểu mà tỉnh dậy, khi đi vệ sinh thì phát hiện nam trung niên đã chết.
Lúc này tên mập run rẩy đứng dậy, hỏi nam trung niên tại sao lại chết, vạm vỡ thở dài, đóng cửa nhà vệ sinh lại, cả nhóm trở lại ghế sô pha trước lò sưởi.
Với tư cách là một người mới, Giang Thành hầu như cũng không nói gì, hắn từ đầu đến cuối luôn lắng nghe và phân tích, hầu hết những ý kiến đưa ra đều đến từ vạm vỡ và người phụ nữ nốt ruồi viền môi dày dặn kinh nghiệm nhất.
Thông qua thông tin được tiết lộ trong cuộc thảo luận của mấy người, Giang Thành hiểu rằng trên thế giới này thông thường không tồn tại chuyện vô duyên vô cớ bị giết, người bị giết nhất định đã chạm vào một số cấm ky nào đó.
Mà cái gọi là cấm ky đó rất có khả năng là manh mối then chốt để phá giải nhiệm vụ.
"Rút cuộc thì anh ta đã làm gì mà chúng ta chưa làm?" Nam nhân viên chen vào giữa Giang Thành và cô gái thuần khiết, hiển nhiên vô cùng khiếp sợ, anh ta không muốn chết một cách không minh bạch như nam trung niên.
Cô gái thuần khiết nhíu mày, mở miệng nói: "Chẳng lẽ là bởi vì anh ta đã đi vào nhà vệ sinh ở tầng một, nơi đó chính là cấm ky ẩn giấu trong nhiệm vụ này, ai từng đi vào đó đều sẽ chết?"
"Không phải chứ." Tên mập ngồi xổm tại chỗ, hai tay ôm đầu gối, trầm giọng nói: "Tôi cũng đi nhà vệ sinh đó rồi, chính là ngày hôm qua khi lục soát phòng khách." Giang Thành quay đầu nhìn về phía tên mập, một lát sau mới nói: "Vậy thì anh phải cẩn thận đấy, tuy rằng cổ của anh rất dày, nhưng dùng sức bẻ chắc là vẫn có thể bẻ gãy."
Tên mập gần như đã khóc khi nghe điều này.
Vạm vỡ hình như có chút không hài lòng với thái độ của Giang Thành, nhưng vẫn không nói gì, chỉ lắc đầu nói hẳn là không phải. Mấy người bọn họ hầu như đều đã từng vào nhà vệ sinh ở tầng một, nếu như xảy ra chuyện thì không thể chỉ có một mình nam trung niên.
"Có lẽ là phân đến trước đến sau?" Người phụ nữ nốt ruồi viền môi cười quỷ dị nói: "Chắc là anh hiểu, quỷ rất ít khi giết người hàng loạt trong thời gian ngắn."
Vạm vỡ trừng mắt với người phụ nữ một cái, nhưng hiếm khi phản bác.
"Quả nhiên là có những thứ đó sao..."
Suy đoán bấy lâu nay của Giang Thành đã được chứng thực, cánh cửa xuất hiện trong giấc mơ không còn nghỉ ngờ là thuộc về phạm trù sự kiện siêu nhiên, mà trong sự kiện siêu nhiên xuất hiện quỷ cũng có vẻ hợp lý.
"Cho nên ở thế giới này thứ chúng ta cần đối phó không phải là người, mà là quỷ?!" Nam nhân viên sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.
Theo sự biểu hiện của anh ta trước đó, không ai muốn để ý đến anh ta.
"Nếu như đã có người chết, vậy thì chứng tỏ biệt thự này mới là đích đến của chúng ta, cái gọi là hành trình không tồn tại, chiếc xe kia xuất hiện chỉ là để đưa chúng ta tới đây." Cô gái thuần khiết nhìn xung quanh: "Chính là căn biệt thự này có vấn đề."
"Biệt thự thì có vấn đề gì?"
Cô gái thuần khiết nhìn chằm chằm vào tên mập vừa đặt câu hỏi, một lúc sau mới nói: "Ví dụ như, trước đây đã từng xảy ra một số vụ án nghiêm trọng ở đây."
Căn biệt thự này thoạt nhìn thì vô cùng xa hoa, bên trong cũng không có dấu hiệu bị phá hoại, vậy mà lại bị bỏ hoang không rõ lý do, quả thực rất khả nghỉ, Giang Thành cảm thấy lời cô gái thuần khiết nói rất đáng tin cậy.
Vạm vỡ đi đến cửa biệt thự, nắm lấy tay nắm cửa, kéo mạnh ra, nhưng cánh cửa lớn không chút dịch chuyển.
"Bị khóa rồi." Vạm vỡ thậm chí còn không cần thử lại lần thứ hai, đã quay đầu lại nói: "Xem ra nơi này chính là địa điểm nhiệm vụ rồi, trước khi Dhá đñlải được những chuvên đã từng nhát sinh bên t†trono căn biêt thư chúng ta đều không thể rời đi."
"Nếu như đã xác định địa điểm nhiệm vụ, vậy thì mọi người hãy tản ra tìm kiếm manh mối đi, bây giờ trời đã sáng rồi, chắc là không có nguy hiểm gì nữa đâu."
Mặc dù nói như vậy, nhưng cái chết của nam trung niên đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho tất cả mọi người, đặc biệt là ba người mới Giang Thành, tên mập và nam nhân viên.
Để tăng tốc độ hiệu quả, nhóm người tự phát chia nhóm, một người cũ sẽ dẫn theo một người mới.
Tên mập đi theo vạm vỡ, nam nhân viên đi theo người phụ nữ có nốt ruồi viền môi, Giang Thành và cô gái thuần khiết một nhóm.
Vì lý do an toàn, khu vực tìm kiếm tạm thời cố định ở tầng một của biệt thự.
Nhóm của vạm vỡ phụ trách phòng khách và gần cửa, nhóm người phụ nữ phụ trách nhà kho ở xa, Giang Thành và cô gái thuần khiết thì đi vào phòng bếp và phòng ăn.
Các nhóm nằm trong phạm vi có thể nhìn thấy nhau theo đường thẳng, một khi có chuyện gì đó xảy ra cũng có thể phối hợp với nhau.
Lần này rút kinh nghiệm từ lần trước, việc khám xét kỹ càng và cẩn thận hơn.
Nửa giờ sau, ba nhóm tập hợp trước lò sưởi, trời cũng đã sáng hẳn.
"Chúng tôi tìm thấy thứ này trong nhà kho." Người phụ nữ có nốt ruồi viền môi lấy ra một sợi dây rất dày, là một sợi dây gai dầu, trong đó bên trên có một đoạn có màu đỏ chói mắt.
Sau khi đón lấy, vạm vỡ dùng sức chà xát hai cái, rồi đưa tới mũi ngửi ngửi: "Là máu." Anh ta ngẩng đầu nhìn người phụ nữ.
Người phụ nữ gật gật đầu: "Ngay sau một đống củi, tôi còn nhặt được cái này ở gần đó."
Chị ta mở bàn tay phải ra, trong lòng bàn tay là một chiếc trâm cài ngực màu xanh lá nhạt, có hình lá phong, cho người ta cảm giác chủ nhân của chiếc trâm cài ngực này hẳn là một cô gái rất dịu dàng.
Đã từng có một cô gái bị trói trong nhà kho.
"Mọi người có phát hiện gì?" Người phụ nữ nhìn về phía vạm vỡ.
"Mọi người cùng tôi tới đây xem một chút." Nói xong vạm vỡ đi hướng cửa, một đám người đi theo phía sau.
Đứng ở bên a vam vỡ sờ enann ấn mêt vị trí trên tườna. Giana Thành có thị lực tốt, hắn nhìn ra đó là một cái nút ấn màu lam nhạt.
Nút ấn được lồng vào bức tranh sơn dầu cạnh cửa, hòa với nền ảnh xanh da trời, nếu không xem kỹ sẽ khó phát hiện.
Cùng lúc với việc nhấn nút ấn, một vết nứt hiện ra trên bức tường bên phải cánh cửa, sau đó nó từ từ mở ra, để lộ một chiếc tủ giày âm tường được giấu kỹ bên trong.
Trong tủ giày tổng cộng có ba tầng, ngoại trừ tầng thứ ba vẫn còn nguyên vẹn, vách ngăn giữa tầng một và tầng hai đã bị phá vỡ, các loại giày dép lẫn lộn với nhau.
Sau khi phân loại, trước mặt có hai đôi giày da nam, một đôi giày cao gót màu đỏ của nữ và ba đôi giày casual của nữ.
Người phụ nữ có nốt ruồi viền môi chọn một trong ba đôi giày casual đặt cạnh đôi giày cao gót màu đỏ: "Hai đôi giày này hẳn là của cùng một người."
Mà hai đôi giày casual còn lại rõ ràng là của một cô gái còn tương đối trẻ, hai đôi giày cũng có cùng size với nhau.
Tầng thứ ba là một đôi giày thể thao nam, sau khi so sánh, kích thước chênh lệch khá nhiều so với đôi giày da nam.
"Hiện tại có thể thấy căn biệt thự này từng là nơi ở của một gia đình bốn người, nam chủ nhà, nữ chủ nhà, một người con trai và một người con gái." Cô gái thuần khiết ngẩng đầu nói: "Cái này cũng phù hợp với việc phân chia phòng ngủ trên tầng hai, có phòng ngủ chính cho nam chủ nhà và nữ chủ nhà, cũng như một phòng ngủ cho con gái và một phòng ngủ cho con trai."