Chương 887: Tính toán
Chương 887: Tính toánChương 887: Tính toán
"Người Gác Đêm phái đội hình như vậy đi đột kích trung tâm chỉ huy, chỉ sợ không đơn giản như vậy." Lạc Hà nói sau khi suy nghĩ, ít nhất điểm này trong mắt anh ra, là rất bất thường.
Số 13 nhanh chóng nói: "Đó là đương nhiên, mục tiêu của bọn họ không phải là giết người, mà là đến tìm thứ đó." Giọng nói của cậu ta chợt trở nên kỳ lạ: "Nhưng bọn họ không thể ngờ rằng, thứ đó đã không còn ở trong tay chúng ta nữa rồi."
Quả nhiên đến là vì thứ đó, ánh mắt Lạc Hà chợt khựng lại, trầm giọng nói: "Tướng quân Trần có biết chuyện này không?"
"Đương nhiên là không biết, nhưng mà người này có thể lên được đến vị trí này, quả thật cũng có bản lĩnh, ông ấy cũng đã nhìn ra mục tiêu của Người Gác Đêm không phải là tiêu diệt trung tâm chỉ huy, nhưng đi sâu hơn, ông ấy cũng không suy nghĩ ra được gì, tiên sinh đã nhận nhiệm vụ điều tra chuyện này rồi." Số 13 nói rất nhanh: "Tung tích của thứ đó tốt nhất là đừng ai biết, nếu không sớm muộn cũng sẽ là một tai họa."
"Dù sao... đó cũng là cửa của Hạ Đàn mà." Số 13 thở dài một cái.
Sau khi nghe đến cái tên này, thần sắc Lạc Hà nghiêm túc, cái tên này không chỉ đại biểu cho một môn đồ có thể đạt được thực lực mạnh nhất, mà quan trọng hơn là một loại lòng tin.
Hạ Đàn cùng với đội quân kháng chiến do ông lãnh đạo, đã trì hoãn được kế hoạch của Người Gác Đêm trong 20 năm, câu giờ cho những người sau.
Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, trong khán phòng tổng bộ của Người Gác Đêm, nơi tượng trưng cho vinh quang tối cao của Người Gác Đêm, người đàn ông bị ăn mòn hoàn toàn này đã dùng thái độ vô song để gây tổn hại nghiêm trọng đến sức chiến đấu cốt lõi của đối thủ, đặt nền móng cho kế hoạch thanh trừ.
Và điều mà ban lãnh đạo cấp cao của Người Gác Đêm không thể chấp nhận được nhất là họ đã cố gắng hết sức để đột phá cánh cửa của Hạ Đàn, phải trả giá bằng mạng sống của hơn chục môn đồ cấp cao, nhưng cuối cùng lại không đạt được giấy đỏ đại diện cho khế ước của cánh cửa đó.
Khế ước... đã biến mất!
Bọn họ lập tức phán đoán rằng cánh cửa kia của Hạ Đàn chắc chắn đã bị lấy đi bằng cách nào đó không rõ, người có khả năng làm ra chuyện như vậy nhất chính là kẻ chủ mưu đằng sau toàn bộ sự việc, Đỏ Thẫm! Đó là lý do tại sao cảnh tượng đó xảy ra cách đây không lâu, khi những Người Gác Đêm tinh nhuệ tập hợp lại, dưới sự lãnh đạo của chủ tọa phiên tòa cấp S, đột kích vào trung tâm chỉ huy ẩn trong núi vào sáng sớm.
Mục đích là giành lấy giấy đỏ khế ước cánh cửa của Hạ Đàn!
"Nhưng giao cánh cửa này cho tên đó có thực sự là một lựa chọn tốt hay không?" Bên kia tai nghe, giọng nói của số 13 lộ ra vẻ mệt mỏi và lo lắng, điều này hiếm khi xảy ra với cậu.
"Tôi thừa nhận, tên kia rất có năng lực trưởng thành, nhưng với thực lực hiện tại của nó, nếu như nó cưỡng ép cắn nuốt cửa Hạ Đàn, không ai trong chúng ta có thể đoán trước được hậu quả."
"Đương nhiên, tôi cũng hy vọng nó có thể đợi thêm một chút thời gian, nhưng..." Số 13 không nói tiếp những lời phía sau, dù sao cũng là tiên sinh quyết định giao cửa cho Vô, mà đối với quyết địnhh của tiên sinh, cho dù mọi người có phàn nàn, cũng sẽ phục tùng.
Đây đã là một thói quen đã ăn sâu vào bên trong.
"Trước hết, Vô không nhất định lập tức nuốt chửng cánh cửa đó, tôi không tin nó không cảm nhận được khí tức dị thường của cánh cửa đó." Lạc Hà nói: "Thứ hai, tiên sinh giao cánh cửa đó cho Vô, đây cũng là không còn cách nào khác, vì Không và số 10 đã bị lão hội trưởng chú ý đến, hơn nữa khi đã lên chiếc xe buýt đó, chiếc xe đó quỷ dị đến mức nào, cậu và tôi đều biết rõ, Hạ Đàn, người từng là người từng có trạng thái mạnh nhất, cộng thêm hơn chục môn đồ cấp cao trong đội quân kháng chiến, đều không phải là đối thủ."
"Giao cửa cho Vô, chỉ là để bọn họ có thêm một thủ đoạn để bảo toàn mạng sống, về phần có cần thiết hay không, khi nào thì dùng, đều phải giao cho Vô tự mình phán đoán, cái tên đó không ngốc nghếch, biết khi nào thì mới nên sử dụng cánh cửa này." Lạc Hà hít một hơi thật sâu: "Hơn nữa tôi tin rằng, nếu một ngày nào đó, Vô thực sự lựa chọn cách cưỡng bức nuốt chửng cánh cửa đó, vậy thì nhất định là đã đến bước đường cùng, chuẩn bị liều mạng một phen rồi."
"Nhưng anh có từng nghĩ tới hay không, cho dù Vô có thành công thôn phệ cánh cửa kia, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?" Số 13 vội vàng nói: "Nó có khả năng chế ngự cánh cửa đó không?"
"Khả năng cao nhất là bị phản phệ, cánh cửa đó không phải là tồn tại mà tôi và anh có thể chạm vào được, cho dù Vô không phải là con người, là thứ đó, tôi cũng không tin rằng nó có thể kiểm soát và chế ngự được."
"Nó thậm chí sẽ bị cánh cửa đó ăn ngược lại theo cách mà chúng ta không thể tưởng tượng được, nó sẽ mất đi lý trí, biến thành một cỗ máy chỉ Không và số 10!"
"Một khi tình hình xấu nhất xảy ra, cả thành phố sẽ bị hắn hủy diệt!" Số 13 nói càng lúc càng nhanh, tựa hồ đã ôm những lời này trong lòng rất lâu rồi, nhưng lại chưa có cơ hội nói ra ngoài.
Đầu bên kia của tai nghe im lặng một lúc lâu, số 13 thở hổn hển "Huh-, Huh-".
"Số 13." Lạc Hà lên tiếng: "Đây là kết quả tính toán bằng năng lực của cậu hay là trong lòng cậu nghĩ như vậy."
"Tôi..."
"Tôi muốn nghe sự thật." Lạc Hà ngắt lời.
Số 13 im lặng hồi lâu, không kiên nhẫn nói: "Là tôi tự nghĩ thế, không dám dùng năng lực của mình để tính toán, tôi sợ, sợ đạt được kết quả mà tôi không muốn nhìn thấy, anh biết đấy, tôi... cho dù thế nào đi chăng nữa, quyết định của tiên sinh, tất cả chúng ta đều phải tuân theo!
"Nếu số 4 còn ở đây thì tốt rồi, anh ấy nhất định có cách thuyết phục tiên sinh! Các anh mặc dù ngoài miệng không nói ra, nhưng đều cho rằng số 4 thông minh hơn tôi, cũng càng tin vào phán đoán của anh ấy hơn!" Giọng điệu của số 13 không có oán hận, mà hoài niệm nhiều hơn, bọn họ không hề phản cảm chuyện người khác gọi mình là ác quỷ, bởi vì ngay cả ác quỷ cũng không đơn độc, bọn họ cũng sẽ đoàn kết lại để sưởi ấm cho nhau.
"Đến nhà họ Hạ đón Hạ Đàn, sau đó dùng Hạ Đàn làm trọng thương Người Gác Đêm, tiếp theo thu hoạch cửa của Hạ Đàn, giao cánh cửa đó cho Vô, đây đều là kế hoạch của số 4." Lạc Hà nói.
Bên phía số 13 chợt ngưng lại: "Cái gì?!"
"Tôi không nói dối cậu, ban đầu tiên sinh không đồng ý với kế hoạch này, bởi vì rủi ro quá cao, một khi kế hoạch bắt đầu thì không có đường quay đầu nữa, đặt hy vọng vào trên người Vô, tôi cũng không thể hiểu được."
"Nhưng không biết số 4 đã làm như thế nào, cuối cùng cũng thuyết phục được tiên sinh, số 4 sau đó từng nhắc lại với tôi, nói rằng anh ấy đã từng giao đấu với Vô trong phó bản, anh ấy tin tưởng cái tên này, cho nên hy vọng chúng ta cũng có thể tin tưởng anh ấy."
"Không ai hy vọng bản thân cô đơn lẻ loi, mỗi một người đều hy vọng được tin tưởng, chúng ta là thế, nó cũng thế, số 4 tin chắc rằng Vô sẽ thiết lập mối quan hệ đôi bên tin tưởng với Không, sẽ không làm hại Không."
"Cho dù là bị cánh cửa kia ảnh hưởng, Vô cũng không phản phệ "Tiên sinh tin tưởng lựa chọn của số 4, tôi cũng tin tưởng lựa chọn của số 4." Lạc Hà nói: "Nếu như cậu không tin, có thể dùng năng lực tính toán, nhưng về phần kết quả sau khi tính toán như thế nào, một mình cậu biết là được rồi, không cần nói cho tôi biết, và cũng đừng nói với bất kì ai".
"Bởi vì mọi thứ đều đã được ấn định."