Ác Nhân Thành Đôi

Chương 204

Nhận được sự duy trì của viện trưởng, Trang thư Tình đã có quyết định.

Nếu những chuyện kia chỉ là giấc mơ, nàng cũng hi vọng có thể trở lại giấc mơ đó một lần nữa, để nàng có thể tạm biệt những người ở đó, để nàng có thể gặp lại người kia một lần.

Cho dù đó chỉ là nhân vật hư cấu trong giấu mơ, nàng cũng không muốn hắn thương tâm.

Người kia không đáng phải sống trong sợ hãi, bất cứ cảm xúc tiêu cực gì cũng không nên thuộc về hắn, không nên xuất hiện trên nét mặt hắn.

Mà nếu như, nếu như đó không phải là một giấc mơ, nếu như... đó thật sự là cơ duyên của nàng... Nếu như có thể lựa chọn, sẽ không có gì vướng bận mà lựa chọn ở lại.

không được nghĩ, hiện tại không phải là thời điểm để suy nghĩ những chuyện này, Trang Thư Tình tự nói với bản thân, nếu như thật sự phải suy nghĩ, thì trước hết phải xác định những chuyện kia có phải là giấc mơ hay không, Hay là do tinh thần nên không ổn định mới có thể tưởng tượng ra được những chuyện như vậy.

Trở về nhà, đóng cửa lại, Trang Thư Tình đứng ở trước cửa liều mạng hồi tưởng lại những chuyện trước khi mơ giấc mơ kia nàng đã làm những thứ gì.

Sau khi tan tầm trở về nhà tùy tiện ăn một chút, sau đó, mở máy tính.

đi đến trước bàn học, mở máy tính ra, xem chút tin tức, về nhạc vừa đọc sách y... Đúng rồi, chính là cuốn sách này.

Cầm cuốn sách bên trên tay, Trang Thư Tình tiếp tục suy nghĩ, hình như vào lúc 10 giờ nàng có nhận một cuộc điện thoại, là do bạn học cũ gọi tới, hẹn thứ bảy tuần này sẽ mang viện trưởng đến chỗ của nàng để kiểm tra sức khỏe.

Tiếp tục suy nghĩ những chuyện sau đó, tiếp sau đó là như thế nào nữa? Đúng rồi, tắt máy tính, uống một ly nước ấm, sau đó tắm rửa. Sau đó thay bộ áo ngủ ngày đó, nàng lại sắp xếp một số chuyện, làm xong cũng vừa đúng 11 giờ. Sau đó lên giường.

Đợi đến khi nàng mở mắt ra thì đã là Trang Thư Tình.

Trang Thư Tình nằm trên giường, cố gắng để ngủ. nàng thôi miên chính mình, sau khi tỉnh ngủ, nàng sẽ lại là Trang Thư Tình.

một lúc lâu mới vất vả ngủ được, ngày thứ hai mở mắt ra. vẫn là trần nhà màu trắng, vẫn là căn phòng nàng đã mua.

Nản lòng che mặt, trang thư tình cổ vũ bản thân, không thể hấp tấp, một ngày không được thì hai ngày, hai ngày không được thì 10 ngày 20 ngày. Nếu như lại không được, thì nàng sẽ nghĩ biện pháp khác.

Nhưng mà bây giờ này còn phải đi kiếm tiền, cho dù sau này mình vẫn như thế, hay thật sự có thể trở về thế giới kia. thì làm cũng phải cố gắng kiếm nhiều chút tiền để trợ cấp cho cô nhi viện, ở thế giới này, thứ làm vướng bận nhất chỉ có cô nhi viện.

Cứ 2 ngày như vậy, nàng liền gầy đi.

Lưu Chân Chân gọi nàng vào phòng, ngẩng đầu hỏi, “Mấy ngày nay cậu bị bệnh hay sao mà sắc mặt trông có vẻ kém vậy? người ta muốn giảm béo thì không được, Còn cậu thì mỗi ngày đều gầy? Chỉ cần bán bí phương này ra thì cậu không cần phải đi làm công ở đây nữa đâu. thu xếp đi, tớ đưa cậu đi bệnh viện kiểm tra.”

Bán? Bí phương? Mắt Trang Thư Tình lập tức trở nên sáng ngời, đây không phải là biện pháp để trở về hay sao? đưa đi thuật từ thế giới này sang một thế giới khác,Ngoài ra, điều kiện là y thuật đó phải có tác dụng với thế giới kia.

Trang Thư Tình kiềm chế tâm tình kích động, giữ chặt lấy cổ tay Lưu Chân Chân, “Chân Chân, cậu có muốn làm một cuộc buôn bán lớn hay không?”

“không muốn.” Lưu Chân Chân tuyệt đối không động tâm, “Cửa hàng này mỗi tháng đã lời rất nhiều, đủ để nuôi sống tớ. Có nhiều tiền hơn để làm gì, càng nhiều tiền càng không tìm được bạn trai.”

“Là vì cậu sợ bọn họ không đủ thật tâm.” Trang Thư Tình cắt đứt lời của nàng, giờ mới kịp phản ứng ra đề tài đã bị kéo sang hướng khác, “Cậu không muốn cũng không sao, sẽ có rất nhiều người muốn nhưng, Chân Chân, người tớ tin được chỉ có một mình cậu, Nếu như cậu muốn, Tôi sẽ để lại cho Lưu Gia.”

Lưu Chân Chân liếc mắt nhìn nàng, “ buôn bán thứ gì?”

“Trong tay ở có mấy phương pháp cổ truyền.”

Lưu Chân Chân tuy rằng cũng không quan tâm nhiều đến việc buôn bán trong nhà, nhưng nhà nào mấy đời tích góp từng chút một buôn bán, mưa dầm thấm đất cũng không phải là không hiểu thứ gì, lợi nhuận có được từ những phương pháp cổ truyền này sẽ mang lại lợi nhuận vô cùng to lớn, chỉ cần tưởng tượng nàng cũng có thể nghĩ được.

“Là từ đâu?”

Trang Thư Tình lắc đầu, “Bí phương không ảnh hưởng gì đến sức khỏe của con người, nhưng tôi không thể nói cho cậu làm sao tôi có thể biết.”

“không ảnh hưởng đến sức khỏe là được, cậu chờ một chút, Tớ đi gọi điện thoại.” Lưu Chân Chân mở di động, không thể ấn vài cái, tìm được tên lập tức gọi qua.

“anh Hai, có bận không?”

“anh đến chỗ của em một chuyến, ừm, bây giờ, có chuyện rất quan trọng,không thể nói trực tiếp qua điện thoại.”

“Được, em ở đây đợi anh.”

Cúp điện thoại, Lưu Chân Chân đóng điện thoại lại, nói: “Tớ cũng có chút tư tâm, những gia tộc như của chúng tớ bất cứ chuyện gì cũng không thể làm việc qua loa, anh trai của tớ tuy rằng là người thừa kế có đủ tư cách nhất, nhưng sau chúng tớ còn có một em trai khác mẹ, nếu như cuộc sống của tớ còn có thể tiếp tục tự do tự tại, thì anh trai của tớ phải luôn là người nắm quyền, Trang Tình, chỉ cần phương pháp của cậu có sử dụng, gia chủ của Lưu Gia bất cứ ai cũng không thể chen lọt, hơn nữa, việc này nếu giao vào tay anh hai, tớ ở cam đoan rằng cậu sẽ không chịu thiệt.”

Trang Thư tình nói thế nào thì cũng là người từng cầm quyền cao, cho dù là trong giấc mơ thì chuyện đã trải qua cũng có thể ảnh hưởng đến nàng, “Chuyện này tớ hiểu, nếu như tôi đã nói chuyện này với cậu, tức là tớ thật sự tin tưởng cậu, cũng tin tưởng người cậu chọn.”

Lưu Chân Chân giữ lấy tay nàng, nắm chặt.

anh trai của Lưu Chân Chân gọi là Lưu Bác, lúc bước vào trên mặt đeo một chiếc kính màu đen, vóc người rất cao, mặc áo sơ mi trắng quần tây rất ra dáng của một đàn ông thành đạt.

“Chân Chân, có chuyện gì mà không thể nói trong điện thoại.” Lịch sự gật đầu với Trang Thư Tình coi như chào hỏi, Lưu Bác cưng chiều xoa xoa đầu em gái mình, hiển nhiên có thể thấy thấy tình cảm của hai anh em rất tốt.

“Tóc của em rối hết cả lên.” Lưu Chân Chân nhiên người né tránh, “ anh, đây là Trang Tình.”

Giới thiệu một câu, Lưu Chân chân rất tự nhiên đi đến đóng cửa lại, sau đó nhìn qua mắt mèo quan sát tình huống bên ngoài.

Lưu Bác nhìn động tác của nàng nhướng mày, cẩn thận như vậy?

“Xin chào, Trang tiểu thư.”

Trang Thư Tình rất tự nhiên, thoải mái đưa tay ra, chủ động bắt tay, “Là tôi tìm đến Lưu tiên sinh, tôi sẽ trực tiếp đi vào vấn đề chính, trong tay tôi có một phương pháp y học cổ truyền, không biết Lưu tiên sinh có cảm thấy hứng thú hay không?”

“Y học cổ truyền?” Lưu Bác thú vị nhìn cô gái trước mắt, “hiện tại muốn đi tìm phương pháp y học cổ truyền thật sự không phải là chuyện dễ, không biết trong tay Trang Tiểu Thư có bao nhiêu phương pháp?”

“Đừng có nói chuyện quái khí như vậy.” Lưu Chân Chân đánh gãy lời nói của hắn, bất mãn vì hắn không chịu khách khí với bạn của nàng, “Em tin lời của Trang Tình, chúng em quen biết nhau 2 năm qua, Trang Tình chưa bao giờ nói chuyện mà không giữ lời.”

“Chân Chân!” Lưu Bác bất đắc dĩ, “Dù sao thì anh cũng phải hỏi rõ ràng một chút, Nếu phương pháp này là thật, chỉ bằng một đơn thuốc, có thể bằng được cả một sản nghiệp.”

“Những thứ đó em không hiểu, em chỉ biết, trước giờ những chuyện mà Trang Tình nói ra, nàng đều đã có nắm chắc, nếu như ngay cả sự tín nhiệm cơ bản cũng không có, thì còn nói gì đến chuyện hợp tác.”

Lương Bác cứng họng. Lời này hắn thật sự không thể nào phản bác!

Trang Thư Tình cười, đè lại tay Lưu Chân Chân, “Phương pháp là thật, tổng cộng có 3, tất cả tôi đều nhớ rõ, nếu như anh không tin, hiện tại tôi có thể viết ra, anh chỉ cần tìm người đi nghiệm chứng. nhưng mà phải làm cẩn thận một chút, đừng để người khác nhập được tiện nghi, Chân Chân, cho tớ mượn giấy bút.”

“Ở trên bàn có đó.”

Trang Thư Tình đương nhiên không phải chỉ biết có ba, đoạn thời gian trước khi Chỉ Cố trở về, những ngày rảnh rỗi, làm đều sẽ trao đổi cùng ngự y, cũng sẽ lấy ra một ít phương thuốc để thảo luận, không phải tất cả phương thuốc nào cũng đều thích hợp với thế giới này, nhưng có mấy phương thuốc dưỡng thân kiện thể lại rất thích hợp.

Nếu không phải là do không muốn chọc người khác chú ý, đừng nói là ba. nhiều hơn nữa cũng không là vấn đề, nhưng khi nghe Lưu Bác nói một đơn thuốc cũng có thể dựng lên được một sản nghiệp, nàng liền có chút hối hận, 3 phương thuốc là quá nhiều.

Trang Thư Tình chỉ viết một đơn, dược liệu, khối lượng. Hành văn liền mạch lưu loát.

Lương Bác âm thầm quan sát nàng. thấy nàng chắc chắn như vậy trong lòng càng tin tưởng. Nếu thực sự có 3 phương pháp y học cổ truyền…

Lưu Gia, ha ha.

Cầm tờ giấy lên, Trang Thư Tình thổi theo quán tính, sau đó... nàng muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Lưu chân chân đã cười nghiêng trên ghế sofa.

Tuy rằng Lưu Bác không có thất thố, Nhưng ý cười trên mặt cũng không che giấu được, nhận lấy phương thuốc, đưa cho nàng một các bậc thềm, “Trang tiểu thư từng học trung y hay sao? Thói quen này chỉ có trung y mới có.”

“Ừm, trên thực tế, tôi học tây y 8 năm, sau này có một chút trung y.” Lúc đầu có chút xấu hổ, sau đó Trang Thư Tình rất nhanh liền trấn định lại.”

Lưu Chân Chân ý nhíu mày, “ Tớ chưa nghe cậu kể chuyện này, cậu học tây y vậy sao phải đến chỗ này của tớ làm thú y?”

“Bởi vì tớ bị người ta hất một thùng nước bẩn không ngẩng đầu lên nổi, thanh danh đã bị hủy hết, không có bệnh viện nào dám thuê tớ.” Chuyện năm đó khiến nàng vô cùng thống khổ, nay nhắc đến lại nhẹ bẫng, Thậm chí lời nói còn mang chút chế nhạo, ừm, cảm giác không sai.

Nhìn ánh mắt kỳ quái của Lưu Chân Chân, Trang Thư Tình cười vô cùng tiêu sái, “Cậu cũng biết là tớ cần tiền, nếu tiếp tục so đo những chuyện như vậy thì làm sao có thể sống sót, cho nên tớ đi học Thú y hai năm, chứ không làm sao? Cậu nghĩ giấy phép của tớ là giả?”

“Tên vương bát đản nào dám hắt nước bắn lên người cậu?”

“Chuyện cũ rồi, trước kia không phải cậu nói Lưu gia ở trong y dược thế gia ai cũng không thể chen lọt hay sao? Công việc bác sĩ không thể làm giả được, bọn họ có thể may mắn lợi dụng tớ để thoát khỏi một kiếp, nhưng lần sau thì chưa hẳn, bây giờ trèo càng cao thì sau này té sẽ càng đau, cứ chờ đi.”

“Là cậu quá hiền.” Lưu Chân Chân bĩu môi, “Nếu như cậu là bác sĩ, xem ra không cần phải đưa cậu đến bệnh viện, chậc, vào cửa tiệm cua tớ đám thú y kia thật đúng là may mắn, có một người học y mười năm xem bệnh cho chúng nó.”

Lưu Bác cẩn thận gấp lại đơn thuốc bỏ vào túi, sau khi biết được nàng là người học y mười năm, ánh mắt hắn nhìn nàng quả thật nặng hơn rất nhiều, là lừa hay là ngựa, kiểm tra xong rồi nói, “Trong vòng hai ngày nay có thể cho tôi cách liên lạc với cô được không?”

“Có thể.” Trang Thư Tình sảng khoái đáp ứng, nhìn hai huynh muội có chuyện muốn nói, nàng rất thức thời đi ra ngoài.

Lưu Chân Chân đi đến bên cửa sổ, như có đăm chiêu nhìn bóng dáng của Trang Tình, nàng cảm thấy Trang Tình mấy ngày nay có chút kỳ quái, nhưng nếu nói kỳ quái ở đâu nàng thật không nói ra được, điều suy nhất nàng có thể khẳng định là Trang Tình đã gặp phải chuyện gì đó.

“anh hai, anh không thể để cô ấy chịu thiệt.”

“Em cho cô ấy là em hay sao?” Lưu Bác sóng vai cùng đứng với nàng, cùng nhìn theo bóng dáng của Trang Thư Tình, “Đầu tiên nói là có ba phương pháp, nhưng lại ghi có một, em nói thử coi, nếu như phương pháp này là thật, ta lại không đưa cho nàng đủ những lợi ích mà nàng cần, không chừng nàng sẽ đem hai phương pháp kia đưa cho những người khác trong Lưu gia, để bọn họ cùng lên võ đài với ta?”

Lưu Chân Chân nháy mắt hỏi, “Trang Thư Tình có lợi hại như vậy sao?”

Lưu Bác khẳng định nói, “Có.”

nói không chừng còn lợi hại hơn rất nhiều so với những gì hắn đoán.
Bình Luận (0)
Comment