Chỉ có một số ít người nhận ra sự kiên trì từ con nhện, rất ít người nhận ra chiến lược từ con bọ ngựa, phần lớn mọi người vào trong hang động đều không thể tiếp tục, trở thành binh lính bỏ chạy trong chiến tranh hỗn loạn, bị quân lính nước Lương giết, chết không có tên không có họ, quân lính nước Lương còn không biết người họ giết đã từng là tướng tài của nước Tần.
- Khảo nghiệm thứ hai bắt đầu.
...
- Khảo nghiệm thứ hai là để giám khảo thật lòng muốn giữ lại các ngươi.
Tất cả mọi người đều nghe câu nói này trong đầu, quên đi nguyên nhân hậu quả, chỉ nhớ rằng phải bằng cách nào đó vượt qua khảo nghiệm thứ hai.
Đầu não của Yến Vương Tôn hơi mơ hồ, hắn không nhớ về những gì xảy ra trước đó, chỉ mơ hồ có một người quen thuộc hỏi hắn đến từ đâu, hắn nói rằng hắn đến từ thành Hoàng Nhạc.
- Ta là Yến Vương Tôn, hiện đang nộp đơn xin vào thương hội Lạc Địa Kim Tiền, cần phải qua phỏng vấn, yêu cầu không được tiết lộ câu hỏi phỏng vấn cho người khác.
Yến Vương Tôn sắp xếp lại thông tin mà hắn biết.
Dù không yêu cầu, Yến Vương Tôn cũng sẽ không tiết lộ câu hỏi phỏng vấn cho người khác, đây là cứu giúp người khác, không có lợi ích gì cho bản thân.
Yến Vương Tôn nhận ra mình đang ngồi ở vị trí đầu tiên, bên cạnh là một đại hắn mặc nho bào.
- Ta tên Man Cốt, ngươi tên gì?
Yến Vương Tôn không trả lời, vì giám khảo đang gọi tên mình.
Khi bước vào phòng, Yến Vương Tôn nhìn thấy một tờ giấy dưới chân, vứt vào thùng rác, bắt đầu chuẩn bị cho buổi phỏng vấn.
Giám khảo hơi tròn, mặc đồ cũ kỹ, luôn luôn mỉm cười:
- Yến Vương Tôn đúng không, bây giờ ngươi chạy ra chợ một chuyến xem có ai bán khoai tây không?
Yến Vương Tôn đi ra chợ, chỉ thấy một cửa hàng bán khoai tây, sau đó hắn trở về đáp - có.
Giám khảo hỏi tiếp: - Có bao nhiêu cân khoai tây?
Yến Vương Tôn không còn cách nào khác, lại phải chạy ra chợ lần thứ hai, sau đó trở về nói:
- Có tám mươi cân khoai tây.
- Giá cả bao nhiêu?
Yến Vương Tôn âm thầm chửi một câu.
- Tại sao ông béo này không nói sớm…
Lần thứ ba chạy ra chợ, hỏi giá rồi trở về trả lời:
- Ba xu một cân.
- Chất lượng khoai tây thế nào, phù hợp với giá không?
Yến Vương Tôn nén cơn giận, như đang dắt chó đi dạo, lần thứ tư chạy ra chợ xem chất lượng khoai tây, trở về đáp:
- Chất lượng khoai tây bình thường, khoảng ba bốn xu, giá không cao.
Giám khảo mỉm cười: - Ngươi bị loại.
- Tại sao!
Yến Vương Tôn nổi giận, hắn bị giám khảo béo dắt ra ngoài bốn lần, mỗi lần đều phải chạy đi chạy lại, làm việc gần nửa ngày, ông ta nói hắn thất bại?
Chơi nhau à.
Giám khảo giơ tay:
- Một việc nhỏ như hỏi về khoai tây mà ngươi phải chạy ra chợ bốn lần, làm sao ta dám giao việc cho ngươi?
- Vậy sao ông không hỏi hết.
Giám khảo mập lắc đầu:
- Do ngươi làm việc không chu đáo, làm sao có thể trách ta không hỏi hết? Thanh niên, trong công việc, ngươi phải học cách đoán ý chủ.
- Phi, ông nghĩ mình là hoàng đế à, còn ý chủ này nọ.
Giám khảo mập cũng không tức giận:
- Dù ngươi thất bại, bất qua ngươi vẫn có thể ở lại.
Yến Vương Tôn nhìn giám khảo mập nghi ngờ, lo lắng ông ta lại đang chơi xỏ mình:
- Thực sự?
- Ngươi còn nhớ tấm giấy mà ngươi nhặt lên ngay khi bước vào cửa không? Đó là ta cố ý vứt xuống đất, chỉ để xem ai sẽ nhặt lên.
Yến Vương Tôn vui mừng, trong lòng hắn nghĩ liệu đây có phải là một khảo nghiệm về trách nhiệm và sự quan sát của mình không?
- Quả thật đang thiếu người dọn vệ sinh, ngươi ở lại chịu trách nhiệm vệ sinh đi.
Yến Vương Tôn: - ......
Yến Vương Tôn rất muốn chửi thề, nhưng cuối cùng hắn không nói, dù sao, có thể ở lại đã tính là thông qua khảo nghiệm, đó là một điều tốt.
- Người tiếp theo.
Giám khảo mập gọi.
Man Cốt đi vào phòng, Yến Vương Tôn nhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch của Man Cố,t khinh thường không thôi, nghĩ rằng người này chắc chắn giống như mình, sẽ bị giám khảo trêu đùa.
- Ngươi đi xem ở chợ có bán khoai tây không?
Giám khảo béo hỏi cùng câu hỏi.
Man Cốt chỉ gật đầu rồi đi ra, mất hơn mười phút mới trở lại.
- Ở chợ có một ông già đẩy xe bán khoai tây, có tám mươi ký khoai tây, ba xu một ký, chất lượng và giá cả phù hợp, ông già còn nói nếu mua nhiều hơn, giá có thể giảm thêm mười phần trăm...
Man Cốt trả lời rất chi tiết, thậm chí cả những vấn đề mà giám khảo béo không suy nghĩ, hắn cũng nói ra, Yến Vương Tôn đứng bên cạnh nhìn ngẩn người.
Đừng nhìn Man Cốt to béo, thực tế hắn là một người rất tinh tế và thận trọng, hắn giỏi học hỏi, khiêm tốn, đặc biệt là học hỏi từ Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu hai người.
Dựa trên tình hình hiện tại, con đường đến tốt nghiệp còn rất xa.
- Chúc mừng, ngươi đã được giữ lại.
Nhìn xem ta đã nói thế nào, Man Cốt này có vẻ là một mầm móng tốt phải không?
Phó Giáo Chủ nhìn Man Cốt lần nữa vượt qua thử thách, rất vui mừng, điều này chứng tỏ cách hắn đặt câu hỏi đúng đắn.
Những người khác cần chạy ít nhất hai chuyến mới trả lời xong bốn câu hỏi của giám khảo, có vẻ như vừa đủ để qua cửa.
Chỉ có Man Cốt, hoàn hảo phản ánh đúng ý tưởng của hắn.
Giáo Chủ gật đầu:
- Có vẻ như thử thách thứ hai này kiểm tra người nào có suy nghĩ chu đáo, có thể xem xét suy tính cho cấp trên hay không.
Ma Đạo phải cẩn thận, không để lại dấu vết, tránh bị Đạo chính bắt gặp.
Hơn nữa, chỉ khi xem xét suy tính cho cấp trên, mới có thể chứng tỏ ngươi có tiềm năng thăng tiến, cấp trên mới sẽ thăng cấp cho ngươi.
Phó Giáo Chủ chính là dựa trên nhiều yếu tố, đã đưa ra thử thách thứ hai.
- Lần này không có cách khác nữa.
Phó Giáo Chủ tự hào cười nói.
Giáo Chủ không nói gì, nhìn vào hai người đã xuất sắc vượt qua khảo nghiệm thứ nhất.
Trực giác cho hắn biết, có lẽ còn có cách khác.