Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1052 - Chương 1052: Năng Lượng Mặt Trời (1)

Chương 1052: Năng lượng mặt trời (1) Chương 1052: Năng lượng mặt trời (1)

Gặp Lục Dương hoà giải cho mình, Trì giáo chủ mang theo ánh mắt cảm kích nhìn về phía Lục Dương, tiếp đó lấy ra một cái hộp gỗ mặt ngoài có cấm chế.

Hắn mở ra cấm chế, trong hộp gỗ chứa vài cuốn sách, chính là công pháp tu luyện cùng các lợi dụng lực lượng Thái Dương.

Tứ trưởng lão tiến lên một bước, đọc qua mấy bản công pháp này, quay đầu cung kính nói với Mạnh Cảnh Chu:

- Thánh Tử, đúng là công pháp lợi dụng Thái Dương lực tu luyện, có thể tham khảo.

Mạnh Cảnh Chu tùy ý ừ một tiếng, không nhịn được khoát khoát tay:

- Vậy thì thu xuống đi.

Trì giáo chủ không có chuẩn bị lễ vật cho Lục Dương, chỉ có thể lâm thời lấy ra thiên tài địa bảo trân quý từ trong nhẫn chứa đồ:

- Còn xin Lục thiếu giáo chủ vui vẻ nhận.

Lục Dương nhìn lướt qua liền nhận ra lai lịch những vật liệu này, cười nói:

- Bách Thảo đan, Chân Long di thuế, Tham Vương tu... Trì giáo chủ có lòng, vậy ta liền không khách khí.

Thất trưởng lão từ bên cạnh tiến lên, thay Lục Dương nhận lấy những bảo bối này.

Mộ Bạch Y gặp Trì giáo chủ bỏ công‌ sức như thế, nếu hắn xuất ra vật liệu kém, dễ dàng lưu lại ấn tượng xấu cho Thiên Đình giáo.

Chỉ sợ đây mới là nguyên nhân Thiên Đình‌ giáo tụ tập hai giáo bọn hắn cùng một chỗ.

Mộ Bạch Y đau lòng lấy ra bảo bối trân tàng từ trong nhẫn chứa đồ, đưa cho Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, hai người thu hết.

Hai vị Giáo chủ đưa xong lễ, ‌ bỗng nhiên đồng thời nói:

- Ta có một chuyện thỉnh giáo.

Hai người nhìn hằm hằm lẫn nhau.

Lục Dương cười ha hả đưa tay, ra hiệu‌ hai người không cần sốt ruột:

- Thời gian còn rất dồi dào, từng bước từng bước mà nói.

- Thế này đi, vừa rồi là Trì giáo chủ trước nói, vậy lần này liền để Mộ giáo chủ nói trước, hai vị ‌định như thế nào?

Trì giáo chủ chỉ có thể đáp ứng.

Mộ Bạch Y hỏi:

- Việc làm ăn quán đồ nướng của chúng ta rất thịnh vượng, một ngày thu đấu vàng, chỉ là triều đình thu thuế quá cao, không biết Lục thiếu giáo chủ có biện pháp nào?

Mộ Bạch Y trước tiên kéo Lục Dương vào một phe cánh.

Bốn vị Hộ Pháp Thiên Vương âm thầm nhíu mày, đây là vấn đề ngoài dự liệu, nên đáp lại như thế nào?

Lục Dương cười cười, cũng không trả lời, mà quay đầu nhìn về phía Trì giáo chủ:

- Ngươi thì sao?

- Là như thế này, Lục thiếu giáo chủ cũng biết rõ, Diệu Dương giáo chúng ta vì để cho thế nhân thờ phụng mặt trời, một mực đang nghiên cứu lực lượng Thái Dương, gần đây nhiều lần nghiên cứu không có kết quả, không biết Lục thiếu giáo chủ có biện pháp?

Trong lòng Trì giáo chủ thật gấp, nếu là lên mặt trời thất bại nữa, vậy hắn sẽ cần lại lần nữa trốn thuế để tiến vào đại lao ngồi đợi mấy chục năm đi tránh nạn.

Bốn vị Hộ Pháp Thiên Vương lại lần nữa âm thầm nhíu mày, cái này có thể có biện pháp nào, mặt trời chí cương chí cường, ai đụng người đó chết, chẳng lẽ Diệu Dương giáo muốn để Vân Chi xuất thủ?

Lục Dương nghe vậy, mười ngón giao nhau, đặt trước ngực, thân thể có chút ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi.

- Vấn đề hai nhà các ngươi gặp phải thật ra có thể thông qua một phương pháp giải quyết.

- Trì giáo chủ, ngươi nghe nói qua năng lượng mặt trời chưa?

- Thái Dương... Năng…

Trì giáo chủ ngây ngẩn cả người, hắn thân là Giáo chủ Diệu Dương giáo, đều hiểu rất rõ đối mọi chuyện với mặt trời, nhưng ‘Năng lượng mặt trời’ trong miệng Lục thiếu giáo chủ đến tột cùng là...

- Lý giải từ mặt chữ, tựa hồ là nói năng lượng của mặt trời?

- Lý giải thô thiển, là ý như vậy.

Lục Dương bỗng nhiên nói tới một chuyện khác:

- Ngươi mới vừa nói, kế hoạch đăng nhật một mực thất bại, chắc hẳn đây là kế hoạch những năm gần đây mới bắt đầu, trước đây vẫn luôn ở cự ly xa nghiên cứu Lực lượng Thái Dương.

- Đã như vậy, vì sao muốn đăng nhật nghiên cứu mặt trời?

Trì giáo chủ thở dài:

- Lục thiếu giáo chủ có chỗ không biết, gần đây chúng ta gặp được bình cảnh về việc nghiên cứu Lực lượng Thái Dương‌, phái cấp tiến đưa ra ý định đăng nhật đến cự ly gần nghiên cứu mặt trời. Nhưng mặt trời không dễ tới gần, đã có mấy cường giả Hợp Thể kỳ bị mặt trời đốt sống chết tươi.

Lục Dương uể oải dựa vào thành ghế, gảy gảy bùn không tồn tại trong móng tay:

- Quý giáo đảm lượng không nhỏ, lại dám đăng nhật.

- Ngươi có biết lúc đầu bầu trời đầy sao đều là hư ảnh, hơn trăm năm trước có người đùng vô thượng đại pháp lực vận dụng thủ đoạn kinh thế, điền những sao trời này vào vị trí hư ảnh?

Trì giáo chủ làm sao không biết rõ, Giáo chủ đời trước cũng là bởi vì chuyện này mà tế thiên.

- Vị tồn tại có vô thượng đại pháp lực chính là tồn tại mà Thiên Đình giáo chúng ta nhìn thấy đều cảm thấy rất khó giải quyết, Diệu Dương giáo các ngươi lại dám lên trời dò xét Thái Dương, cũng không sợ chạm vào cấm kỵ của vị kia, một hơi hủy diệt Diệu Dương giáo các ngươi?

Trì giáo chủ nghe xong mồ hôi lạnh chảy đầy, tồn tại để Thiên Đình giáo đều cảm thấy khó giải quyết, nói rõ vị vô thượng đại pháp lực kia là Tiên Nhân.

Diệu Dương giáo đăng nhật tương đương với gây chuyện ngay dưới mắt Tiên Nhân, nói không chừng một cử động lơ đãng liền chọc tới Tiên Nhân không thích, tìm đến tai hoạ ngập đầu cho Diệu Dương giáo.

Trước đây chế định kế hoạch đăng nhật, hắn liền phản đối, thế nhưng cao tầng quyết tâm muốn đưa người đi chết, hiện tại tốt rồi, chờ Tiên Nhân đến diệt môn đi.

- Vậy theo góc nhìn của Lục thiếu giáo chủ?

- Mục đích của Diệu Dương giáo là truyền bá tín ngưỡng, mà không phải đăng nhật đúng chứ?

- Đúng.

- Trì giáo chủ nên biết được Lực lượng Thái Dương đã bao hàm ánh sáng cùng nhiệt, ánh sáng có thể chiếu sáng, nóng cung cấp nhiệt độ.

Trì giáo chủ gật gật đầu, đây là thứ đã được viết trong « Lực lượng Thái Dương Chân Giải », người Diệu Dương giáo đều biết rõ, cuối năm khảo thí tất thi.

« Lực lượng Thái Dương Chân Giải » là thư tịch nội bộ Diệu Dương giáo, phải là người trong giáo mới có thể xem.

Bình Luận (0)
Comment